BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 164

[3] "Tây Vực" là một danh từ chung dùng để chỉ khu vực bao gồm phần

lãnh thổ phía Tây của Trung Quốc và một phần Trung Á.

Thượng Quân Trừng cười hùa theo.

"Khát là đúng rồi!" Người đàn ông lời ít ý nhiều, "Người đang đi trên sa

mạc cũng giống như quan hệ nam nữ, đói, khát, nóng nực. Đây cũng là lý
do vì sao tôi trang trí nơi này thành sa mạc." Anh ta vừa nói vừa giảo hoạt
nhìn về phía Thượng Quân Trừng và Từ Nam Phương, ánh mắt toát ra vẻ
thấu hiểu.

Thượng Quân Trừng lúc này căn bản là không buồn giải thích, nhưng

anh vẫn cố tình trừng mắt nhìn Từ Nam Phương một cái giống như trách cô
rước thêm phiền phức cho mình.

Oán giận thì oán giận, nhưng hiện giờ Thượng Quân Trừng còn chẳng

buồn mở miệng. Jim sợ người đàn ông kia nói cái gì không nên nói, vội
cười lên tiếng trước: "Sếp à, tụi em giờ vừa đói vừa khát đấy, anh còn
không mau mang thực đơn ra cho em xem."

Người đàn ông kia rất nhiệt tình: "Còn thực đơn làm gì nữa, để tôi mang

đến cho cô cậu món ăn ngon nhất nhà hàng." Anh ta ra dáng ông chủ mà
nói, "Hôm nay là lần đầu tiên mọi người tới đây, nên tôi mời! Sau này nhờ
dẫn nhiều người đến nhé."

Cả Jim và Thượng Quân Trừng đều không từ chối, người đàn ông kia

tiếp tục: "Món ăn nổi tiếng nhất chỗ chúng tôi là nước lửa triền miên. Mọi
người muốn gọi mấy suất?"

"Đương nhiên là ba suất rồi." Jim trả lời.

Từ Nam Phương nghe cái tên này bất giác nhướn mày lên. Cô giương

mắt nhìn Thượng Quân Trừng cũng đang tỏ ra khó hiểu, ngay cả Jim là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.