BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 165

người lên tiếng cũng cảm nhận được lời nói của người đàn ông kia có phần
mờ ám.

Quả nhiên, điệu cười của anh ta không hề có ý tốt, hết nhìn Từ Nam

Phương rồi lại liếc nhìn Jim, giống như đang nghĩ anh ta không nên có mặt
ở đây.

Lúc ra ngoài, anh ta vừa chỉ vào cái chuông nhỏ bên cạnh vừa nói: "Bồi

bàn bưng đồ ăn lên xong sẽ không vào nữa, mọi người cần gì thì bấm
chuông nhé."

Người đàn ông ngó thêm lần nữa, sắp đi ra cửa còn cố ngoái đầu lại: "Tôi

nhiều lời thêm một chút, chỗ này là bên ngoài vẫn có người qua người lại,
nhưng mà trong kia còn một gian phòng nữa." Anh ta chỉ về phía sau phòng
bao, ba người nhìn theo, quả nhiên trông thấy một cái cửa nhỏ đi vào gian
phòng bí mật. "Trong đó cái gì cũng có đủ, cửa hai lớp cách âm cực tốt.
Mọi người muốn chơi gì cũng được."

Cuối cùng đã nói hết những điều cần nói, người đàn ông không thèm để

ý tới vẻ mặt của Thượng Quân Trừng và Jim đã bỏ đi. Với anh ta, thái độ
của người khác thế nào không quan trọng, anh ta chỉ quan tâm tới việc làm
sao để những người nổi tiếng tới đây có thể được yên tâm mà thỏa thích vui
đùa.

Người đàn ông kia vừa đi khuất, Thượng Quân Trừng lập tức đứng bật

dậy khỏi ghế: "Loại người gì thế? Anh thấy anh ta nói cái quái gì không?
Jim, chúng ta đi nơi khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.