BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 168

Anh bật cười: "Xem ra cô chưa ăn hải sản bao giờ, biết dùng dao dĩa

không?"

Thấy bộ dạng thích thú của Thượng Quân Trừng, Từ Nam Phương không

nỡ gạt đi sự nhiệt tình muốn hướng dẫn của anh. Cô ngượng ngập lắc đầu,
mặc dù thực tế là cô đã từng học cách dùng dao dĩa từ cha Matteo Ricci.

Thượng Quân Trừng cầm lấy dao dĩa bắt đầu chỉ dẫn: "Tay trái cầm cái

dĩa này, tay phải cầm dao. Lát nữa món chính được mang lên, cô dùng dao
xắt thịt và cá, đùng dĩa để xiên vào miếng đã xắt nhỏ đưa lên miệng."

Từ Nam Phương ngoan ngoãn học theo. Trông thấy động tác của cô

không đúng, Thượng Quân Trừng buông dao dĩa trong tay xuống, bắt lấy
tay cô để hướng dẫn.

Bị anh nắm lấy tay, Từ Nam Phương ngước mắt lên, xấu hổ nhìn vào đôi

mắt sáng như sao kia. Sự nghiêm túc của anh khiến cô cảm thấy buồn cười.

Jim ngồi bên cạnh rướn cổ lên mà nhìn, cảm thấy vô cùng khó tin, không

ngờ Thượng Quân Trừng lại bị người phụ nữ như Từ Nam Phương tóm
chặt.

Cửa phòng đột nhiên được mở ra, không phải nhân viên phục vụ mà là

chủ nhà hàng. Anh ta bất giác nhìn vào đôi tay của Thượng Quân Trừng và
Từ Nam Phương, cười mờ ám mà ho khan hai tiếng. Thượng Quân Trừng
ngẩng đầu lên, vừa trông thấy anh ta, tâm trạng đang tốt lập tức tan như
bong bóng xà phòng. Anh buông tay Từ Nam Phương ra, lạnh lùng hỏi:
"Có việc gì?"

Người đàn ông kia nhìn vẻ mặt sa sầm của Thượng Quân Trừng, cho

rằng mình đã phá hỏng chuyện vui của anh, liền tỏ ra ăn năn, cười nói: "Là
thế này, thật trùng hợp tổng giám đốc Lư của tập đoàn Thiệm Hương cũng
tới đây ăn, đang ngồi phòng kế bên. Biết mọi người đang ở đây, ông ta nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.