BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 367

"Yên tâm, tớ thấy trên đời này không có thứ gì làm khó được cô ta đâu."

Thượng Quân Trừng nói với vẻ châm chọc, nghĩ tới việc Từ Nam Phương
khăng khăng giữ ý kiến của mình, anh lại căm tức không nói nên lời,
"Chính cô ta nói, cô ta có tay có chân, tự biết đường về. Cô ta đã nói rồi,
nếu còn không được, cô ta có hai chân, dù có đi bộ cũng sẽ quay về được."

Không hẳn là Thượng Quân Trừng không biết chừng mưc, thực ra trên

đường lái xe về, anh cũng thấy nhiều xe cộ qua lại, không hẳn là quá hoang
vu, hình như là một địa điểm du lịch nào đó, thế nên anh mới bớt lo lắng
cho người phụ nữ khôn khéo, lanh lợi kia, anh cho rằng cô nhất định sẽ nhờ
được người đưa về.

"Tớ nghe nói gần đây, an ninh Bắc Kinh không tốt lắm. Giờ trời đã tối,

cậu để một cô gái ngoài đường một mình, lại còn là giữa núi, ngộ nhỡ cô ấy
không tìm được đường về, hay gặp phải bọn xấu thì..." Diệp Phi Vũ liếc
Thượng Quân Trừng, "Cậu đúng là quá đáng rồi..."

Thượng Quân Trừng nhìn Diệp Phi Vũ, vẫn ngang ngạnh nói: "Sao cô ta

có thể bị hại được chứ, kẻ xấu trông thấy cô ta còn phải đi đường vòng mà
tránh ấy." Dù nói vậy nhưng khẩu khí của anh đã có phần khiên cưỡng,
trong lòng mơ hồ một nỗi lo lắng.

Diệp Phi Vũ nhìn thấu tâm can của Thượng Quân Trừng, anh khẽ đẩy

Thượng Quân Trừng, lắc đầu nói: "Thôi được rồi, để tớ tìm cô ấy về đây
giúp cậu là được chứ gì?" Vừa nói, Diệp Phi Vũ vừa lên xe của mình, ngó
đầu ra cửa sổ hỏi: "À, cậu để cô ấy xuống chỗ nào?"

Nghe tiếng động cơ phát nổ, Thượng Quân Trừng đã bất giác tới gần xe,

nói: "Tớ không biết, tớ không quen đường xá Bắc Kinh lắm. Hình như trên
bảng chỉ đường ghi là Lăng 11 hay là Lăng 12 gì đấy... Thôi thôi, xem ra
cậu chẳng tìm được đâu, trời tối rồi, để tớ đi cùng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.