BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 372

Từ Nam Phương chưa bao giờ tin vào thần phật, càng không tin Hoàng

đế là "con Trời", chỉ có dân chúng chưa bao giờ được gặp Hoàng đế mới
coi Hoàng đế như thần linh mà cung phụng và cúng bái. Đối với Từ Nam
Phương, Thiên tử chẳng qua chỉ là một lão già đã biết số mệnh của mình,
thích nghe những lời nịnh nọt. Ông ta cũng có thất tình lục dục[4], cũng
cần ăn uống chơi bời, lúc nhìn người phụ nữ cũng sẽ sáng rực hai mắt lên.

[4] Thất tình lục dục: những ham muốn và trạng thái tình cảm của con

người, thất tình gồm: vui, giận, buồn, sợ, yêu, ghét, khát khao; lục dục là
sáu loại dục vọng do: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý niệm hình thành.

Bởi vậy, mặc dù hoàng lăng trở thành điểm du lịch, khiến vô số người

chà đạp lên sự uy nghiêm của hoàng gia, nhưng Từ Nam Phương ngoài
cảm giác khó chịu ra, cũng không đến nỗi không thể chấp nhận.

Cô đi thẳng tới cửa lớn, dáng đi bình thản, nhã nhặn, nhưng vẫn cứ bị

bảo vệ ngăn lại: "Cô cho xem vé vào cửa!"

"Vé vào cửa?" Từ Nam Phương mờ mịt không hiểu, mặt trời lúc này đã

ngả về tây, hầu hết mọi người đều đi ra ngoài, chỉ có mình cô thất thểu đi
vào.

Bảo vệ chỉ về phía bán vé, ý bảo cô ra đó.

Người bán vé nói giá vé nhưng Từ Nam Phương lúc này không một xu

dính túi: "Tôi không có tiền." Người nọ cúi đầu, không thèm để ý tới cô.

Từ Nam Phương lại quay vào cửa, người soát vé vẫn không cho cô vào.

"Anh để tôi vào đi, bạn tôi ở bên trong, cả vé và túi tiền của tôi đều ở chỗ

bạn rồi."

Nhưng bảo vệ khá nguyên tắc, dù Từ Nam Phương nói rất khẩn khoản,

anh ta vẫn nhẹ nhàng bảo cô đợi bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.