BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 374

Rất nhiều thứ quy tắc trên phương diện này, nhất là những quy tắc quang

minh chính đại, đối với một bộ phận những người có đặc quyền thì chẳng
có thứ gì trói buộc được họ, cho dù là ở đâu, ở thời đại nào cũng vậy.

Tên bảo vệ vừa rồi còn ngăn cản Từ Nam Phương sau khi nghe người

đàn ông kia nói, lập tức thay đổi thái độ: "Đại ca muốn vào à? Để em giới
thiệu cho đại ca một hướng dẫn viên du lịch." Những nhân viên bảo vệ còn
lại cùng mắt nhắm mắt mở làm như không thấy việc làm trái quy định của
anh ta.

Từ Nam Phương cười khẩy, cường hào ác bá xưa nay ở đâu cũng có. Tên

da đen kia vẫn chặn lối đi của cô, tiếng cười nghe mà buồn nôn của hắn hệt
như con nhặng đang vo ve bên tai cô.

Từ Nam Phương thật sự không muốn nhìn hắn ta thêm một giây nào nữa:

"Tốt nhất anh nên tránh xa tôi ra! Nếu không anh sẽ phải hối hận." Trong
đôi mắt cô toát lên một tia lạnh băng khiến người đàn ông sững sờ, nhưng
chỉ chốc lát hắn ta đã cười lớn: "Cô em sao lại khiến anh đây hối hận? Anh
đây chỉ có ý tốt muốn đưa cô em vào trong kia thôi, đừng có mà không biết
tốt xấu như thế!"

Tiếng cười của hắn ta chưa kéo dài được bao lâu thì sau ót đã bị cái gì

đập vào, cơn đau ập đến, da đầu nhất thời tê dại, toàn bộ ý thức đều đóng
băng.

"Đúng vậy, người ta bảo mày tránh ra thì tốt nhất nên biết điều mà

tránh!" Một giọng nói lạnh đến rợn người vang lên từ phía sau lưng tên da
đen khiến đám lưu manh chợt cảm thấy như toàn thân bị dội nước đá.

Từ Nam Phương dường như đã nghe thấy giọng nói này ở đâu đó, cô

ngẩng đầu, trông thấy một người đàn ông mặc áo gió màu đen đứng sau
lưng tên da đen, vẻ mặt thản nhiên quan sát cảnh tượng đang diễn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.