BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 452

Lúc vừa trông thấy Hạ Giáng Tư xuất hiện, Liên Hương và mấy người

hầu đứng bên cạnh đã vội vàng ra hiệu cho cậu ta không nên quấy rầy tam
phu nhân.

Tam phu nhân vẫn giữ nguyên tư thế ngồi khoanh chân, mắt nhắm

nghiền, vờ như không nghe thấy Hạ Giáng Tư hỏi.

Hạ Giáng Tư chống hông, nghĩ đến việc tam phu nhân có rất nhiều cách

để phớt lờ mình, cậu ta càng thêm tức giận, nhưng tức giận đến mấy cũng
chỉ có thể nén nhịn, rồi lại mở miệng gọi: "Mẹ!"

Từ Nam Phương nhìn Hạ Giáng Tư, cậu ta thật ra cũng biết sợ mẹ, hoặc

có thể nói cậu ta cũng muốn làm con ngoan, chỉ có điều quan hệ giữa hai
mẹ con họ không được giải quyết tốt nên mới càng ngày càng nhiều bất
đồng.

Tam phu nhân lúc này đã từ từ mở mắt, thong thả thu hai tay đang dang

rộng về. Bà ta thờ ơ đảo mắt về phía con trai, nhưng hoàn toàn không thèm
chú ý đến Từ Nam Phương đứng ngay sau Hạ Giáng Tư, dường như đã coi
cô là không khí.

Thấy mẹ mình cuối cùng cũng chịu nhìn về phía này, Hạ Giáng Tư thở

phào một hơi, chuẩn bị lên tiếng thì giọng nói đủ sức vang của tam phu
nhân đã truyền tới: "Không ở trong phòng học bài, chạy đến đây làm gì?"
Giọng bà lạnh băng như đang trách móc Hạ Giáng Tư làm phiền mình tập
luyện.

Liên Trân lúc này đã đuổi tới nơi, trong lòng thấp thỏm lo sợ vì mình đã

để Từ Nam Phương và Hạ Giáng Tư chạy đến đây "làm loạn". Cô ta đỡ lấy
tách trà trong tay Liên Hương, cẩn thậnbiện minh cho mình: "Phu nhân,
đều là do Từ Nam Phương nhất định đòi chạy theo thiếu gia, cháu không
ngăn được..." Cô ta đương nhiên không thể đổ trách nhiệm lên đầu Hạ
Giáng Tư, chỉ có thể lôi Từ Nam Phương ra làm lá chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.