BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 512

trí trống bên cạnh Đại An Nhân chắc hẳn là dành cho lão vương gia.

[1] Chỗ ngồi của cha mẹ, ở vị trí chính giữa đại sảnh.

Đại An Nhân được Ngân Hiên đỡ xuống ghế ngồi mới phất tay tỏ ý mọi

người có thể ngồi. Đại An Nhân tuy rằng tay chân chậm chạp nhưng mắt
vẫn còn tinh, bà nhìn quanh phòng một lượt, dừng mắt phía tam phu nhân
chốc lát rồi lại đảo ánh mắt đi chỗ khác, tựa như trông thấy một kẻ vô
thưởng vô phạt.

Tam phu nhân đành phải đứng dậy, tươi cười thỉnh an Đại An Nhân, nói

vừa rồi không dám đến quấy rầy giấc ngủ trưa của bà.

Đại An Nhân cũng không nhìn tam phu nhân, mà chỉ im lặng gật đầu tỏ ý

đã nghe thấy, mắt vẫn nhìn về phía chính giữa, không để ý tới ai.

Tam phu nhân nói xong những lời vô nghĩa, đợi Đại An Nhân gật đầu rồi

mới dám ngồi xuống. Xem thần sắc của Đại An Nhân, tam phu nhân cũng
biết mình vừa bị mất mặt.

Đại An Nhân lại hướng về phía cái bàn trống: "Cháu dâu cả vẫn còn

chưa tới sao?"

Đại thiếu gia Hạ Huyền Lẫm đứng dậy, cúi đầu kính cẩn thưa: "Thưa Đại

An Nhân, San San vừa bị cảm lạnh, cháu sợ cô ấy ra ngoài không tốt cho
thai nhi nên đã bạo gan để cô ấy ở lại trong phòng nghỉ ngơi rồi ạ."

Lúc đại thiếu gia nói, Từ Nam Phương đứng bên cạnh tam phu nhân khẽ

nghiêng người nhìn lén bà ta. Bà ta cúi đầu tập trung uống nước, nước
trong chén tràn ra một chút nhưng bà ta không phát hiện được.

Đại An Nhân cong khóe môi, tỏ ý không hài lòng. Nhưng vì thiếu phu

nhân sắp lâm bồn nên Đại An Nhân không hài lòng cũng chỉ có thể nói:
"Dọn bàn đó đi, lát nữa lão gia tới, thấy bàn trống không sẽ không vui."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.