BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 559

Ngô Thi Hủy cả kinh, tóm lấy tay Thượng Quân Trừng kéo lại hỏi: "Anh

muốn đi đâu?"

Thượng Quân Trừng lạnh lùng nói: "Tôi ngồi đây chả để làm gì, tôi về

khách sạn." Nói xong, anh vung tay, Ngô Thi Hủy luống cuống. May mà
lúc này vở kịch đã đổi thành kịch hát Tứ Xuyên, vai mặt hoa[1] bỗng dưng
phun lửa từ trong miệng, thu hút ánh nhìn của mọi người nên không ai chú
ý tới phía bên này.

[1] Vai mặt hoa: trong hát tuồng.

Ngô Thi Hủy hét lên: "Em vừa mới qua đây ngồi, anh đã muốn đi, thế là

ý gì hả? Anh không sợ bố anh sẽ tức giận à?"

Thượng Quân Trừng không hề có ý định ngồi xuống: "Chân mọc trên

người tôi, không liên quan tới người khác."

Ngô Thi Hủy giậm chân: "Thượng Quân Trừng, anh nhất định phải tỏ ra

phũ phàng với em như thế sao?" Giọng nói của cô ta khá lớn, Hạ Huyền
Lẫm ngồi ở bàn bên cạnh đã quay sang nhìn, nhưng có lẽ cảm thấy không
liên quan tới mình, lại nhìn thẳng về phía trước.

Thượng Quân Trừng giận dữ nói: "Tôi làm sao?"

Từ Nam Phương thấy hai người họ sắp cãi nhau, đang định lên tiếng

giảng hòa nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Ngô Thi Hủy đẩy ra: "Tôi và
Thượng Quân Trừng nói chuyện, đến lượt cô chõ mồm vào à?" Tính khí
tiểu thư của cô ta lại nổi lên.

Ngô Thi Hủy đẩy Từ Nam Phương một cái, chợt nghe thấy giọng nói nhẹ

nhàng truyền đến: "Ơ, làm gì thế kia?"

Chẳng rõ tam phu nhân đã đi về phía bên này từ khi nào, nét mặt rạng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.