BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 660

Phụ nữa luôn tinh tế hơn đàn ông, ngay cả Đại An Nhân và Tiểu An

Nhân thấy Hạ Giáng Tư mình mẩy đầy bùn đất cũng thấy sốt sắng, nhưng
tam phu nhân lại dửng dưng như không. Hạ Giáng Tư thất vọng: "Mẹ, rốt
cuộc thì trong lòng mẹ có con không? Vì sao mẹ thà tin anh cả mà lại
không chịu nghe con nói?"

Cậu ta nói với vẻ đáng thương tội nghiệp, nhưng lại khiến sắc mặt tam

phu nhân tái nhợt đi.

Hạ Giáng Tư không hề chú ý đến, cả nhà đại phu nhân và Hạ Huyền Lẫm

cũng đã sa sầm mặt lại.

"Mày nói bậy bạ cái gì thế hả?" Tam phu nhân quở trách Hạ Giáng Tư,

còn suýt giơ tay tát cậu ta một cái. Hai mắt bà ta mở trừng trừng, đầy sát
khí.

"Mẹ? Mẹ làm sao thế?" Hạ Giáng Tư chưa từng thấy mẹ mình đối xử với

mình như vậy bao giờ, còn sợ hãi hơn cả hồi nhỏ nằm mơ gặp ma.

Những người khác đều nhìn tam phu nhân, ai cũng cảm thấy trong này có

nhiều điều bí ẩn.

Từ Nam Phương đăm chiêu nhìn nhị lão gia. Ông ta vẫn rất bình thản

thưởng thức sự bất thường của tam phu nhân.

Xem ra tứ phu nhân cũng không biết rõ về mối quan hệ xưa kia giữa tam

phu nhân và đại thiếu gia, lúc này bà ta mới giật mình như vừa phát kiến ra
châu lục mới: "Ồ, tam phu nhân, trong đầu chị có cái quỷ gì thế?"

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Một câu nói của tứ phu nhân đã

khiến cho sắc mặt những người trong cuộc chẳng khác nào người chết.

Lão vương gia và hai vị An Nhân đều chăm chú nhìn tam phu nhân với

vẻ chờ đợi. Câu nói vô ý của tứ phu nhân đã khiến cho mấy vị người già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.