BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 662

Sắc mặt mọi người trầm trọng, bầu không khí căng thẳng, làm sao đại

thiếu phu nhân không nhận ra? Chị ta đang định bước vào chào lão vương
gia và hai vị An Nhân.

"Thật không có chuyện gì cả!" Đại thiếu gia cố nở nụ cười, không để vợ

mình đi vào, nói mọi người đang bàn chút việc rồi khuyên chị ta về nhà
dưỡng thai. Đại thiếu phu nhân nửa tin nửa ngờ, vẫn muốn vào trong chào
hỏi lão vương gia nhưng lại bị chồng mình giữ lại. Rõ ràng là nước sôi lửa
bỏng nhưng Hạ Huyền Lẫm vẫn cố tỏ ra không có chuyện gì, khuyên can
mãi, đại thiếu phu nhân mới chịu về.

Cả thư phòng đều im lặng xem Hạ Huyền Lẫm trấn an bà vợ sắp lâm bồn

của mình, chẳng khác nào đang dặn dò hậu sự.

Từ Nam Phương nhìn tam phu nhân, ánh đèn chiếu vào mắt bà ta tựa

ngôi sao lập lòe.

Hạ Huyền Lẫm vừa quay vào, đại phu nhân đã che miệng nhìn con trai,

nỗi bi thương khôn tả hiện rõ trên mặt bà. Bà ngoảnh lại nhìn lão vương gia
và Đại An Nhân: "Chuyện này thực sự không liên quan tới Huyền Lẫm!
Huyền Lẫm nhà con không biết gì hết, nó suốt ngày ở trong nhà, cửa cũng
chẳng ra đến nơi, ngoài công việc ra cũng không qua lại với ai. Hơn nữa,
làm anh trai, sao có thể đi hại em mình được?..." Đại phu nhân nức nở.

Hạ Huyền Lẫm che cho mẹ mình, cố nén nỗi đau xuống đáy lòng, bình

tĩnh khuyên: "Cây ngay không sợ chết đứng! Mẹ, chúng ta không làm gì cả,
không việc gì phải sợ. Mẹ không cần lo cho con."

"Cây ngay không sợ chết đứng?" Đại An Nhân hừ lạnh, "Mấy người

ngay thẳng hay là không biết hổ thẹn?" Giọng điệu của Đại An Nhân
dường như không chỉ nói về chuyện hôm nay.

Tiểu An Nhân không dây dưa chuyện này vì tam phu nhân là con dâu

mình, nhưng Đại An Nhân thì chẳng cần kiêng dè gì hết, bà ta nhìn lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.