BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 661

nhớ lại chuyện xưa. Ánh mắt lão vương gia đột ngột trở nên hung hãn, ông
hất cái chén bên tay xuống đất, tiếng đổ vỡ vang lên khiến tất cả giật nảy
mình. Tiểu An Nhân nín thở, thầm muốn làm dịu chuyện này xuống, bà ta
khoát tay: "Đi về tắm rửa đi đã, người đầy bùn đất thế kia khó chịu lắm..."

"Câm miệng!" Lão vương gia biết tỏng bụng dạ của Tiểu An Nhân, lên

tiếng quát lớn. Tiểu An Nhân không dám nói gì nữa, thấp thỏm nhìn con
dâu và cháu trai của mình, lòng lo lắng nhưng không làm gì được.

"Huyền Lẫm!" Lão vương gia nãy giờ vô can rốt cuộc cũng chịu mở

miệng. Ông nhìn Hạ Huyền Lẫm, ánh mắt sáng như ngọn đuốc đến nỗi như
muốn thiêu đốt anh ta.

Hạ Huyền Lẫm ngẩn người đứng đó, thần sắc không chút biểu cảm, đối

với anh ta, tất cả mọi thứ đều là họa trên trời giáng xuống, trong khi bản
thân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị người ta đẩy vào hố lửa.

"Huyền Lẫm?!" Ngoài cửa chợt vang lên tiếng gọi yếu ớt.

Từ Nam Phương quay đầu lại, trông thấy một người phụ nữ sắc mặt tái

nhợt đứng thập thò bên ngoài, một tay chị ta đỡ bụng, một tay vin vào mép
cửa, hơi thở cực nhọc, thò đầu vào dò xét bên trong.

Hạ Huyền Lẫm vội vàng chạy ra đỡ người phụ nữ kia, giọng nói vừa

trách móc lại vừa quan tâm: "Chạy tới đây làm gì? Đã bảo không có chuyện
gì rồi cơ mà."

Nhìn bụng bầu của người phụ nữ kia, Từ Nam Phương đoán được đó là

vợ của đại thiếu gia.

Đại thiếu phu nhân lắc đầu, nhìn căn phòng kín người rồi lại bám lấy tay

đại thiếu gia: "Không đúng, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Vì sao
muộn thế này..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.