BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 697

Từ Nam Phương cầm khối thiên thạch trong tay, cảm giác lành lạnh từ

bàn tay truyền tới đáy lòng, cô nhắm mắt lại, tận hưởng thứ cảm giác đã lâu
không gặp này. Bỗng nhiên, khối thiên thạch rung lên kịch liệt, Từ Nam
Phương chợt cảm thấy cảm giác lành lạnh biến đổi thành nóng ran, suýt
nữa khiến trái tim cô nhảy ra khỏi lồng ngực. Trước mắt hiện lên một luồng
sáng màu đỏ, dù đã nhắm nghiền hai mắt, Từ Nam Phương vẫn thấy chói
mắt, tim cô đập càng nhanh, toàn thân khó chịu. Cô chợt thấy cả người
mình rung chuyển, cơ thể như bị một luồng không khí xoay tròn. Cô muốn
hét mà không được, chỉ thấy trước mắt là một màu đỏ sẫm của máu. Cảm
giác lúc này càng mạnh hơn so với lần đầu cô tiếp xúc với khối thiên thạch.

Mãi đến khi bị ai đó vỗ vai, Từ Nam Phương mới tỉnh mộng. Cô cúi đầu

nhìn, khối thiên thạch vẫn bình thường như trước, không có biến đổi gì,
nhưng tay cô vẫn còn cảm nhận được sự ấm áp. Từ Nam Phương còn đang
do dự thì thấy vẻ mặt vui vẻ xen lẫn ngạc nhiên của lão vương gia, giống
như đang nghĩ cô không phải người thường.

"Không ngờ khối thiên thạch này trong tay cháu lại có thể tạo ra điềm

lành." Hóa ra lão vương gia ngạc nhiên vì luồng sáng đỏ ban nãy.

Nhịp tim Từ Nam Phương đã bình tĩnh trở lại, nhưng cảm giác sợ hãi ban

nãy là vì sao? Từ khi cô tới thời đại này, mới chỉ được thấy khối thiên thạch
hai lần, lần nào cũng có hiện tượng lạ xảy ra, giống như lúc cô bị khối thiên
thạch đưa vượt thời gian. Thế nhưng thời gian xảy ra đều ngắn ngủi, thoáng
chốc lại trở về bình thường.

Bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, lão bộc nói vọng vào báo đã mời được

Hạnh Trừng thiếu gia đến.

Từ Nam Phương nhìn lão vương gia, không ngờ ông đã sai người đi gọi

Thượng Quân Trừng. Xem ra đã đến lúc ông muốn nói về chuyện thừa kế
với Quân Trừng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.