BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 719

Thượng Quân Trừng nhớ tới tối hôm ấy, cô tư lự nhìn anh, kể cho anh

nghe về thân phận của mình, nhưng anh cười cợt cắt ngang lời cô. Lúc này
nghĩ lại, anh cảm thấy thực sự khó chịu, thực sự ân hận vì không chịu nghe
cô nói.

Thượng Quân Trừng vươn tay lên vuốt những sợi tóc mái của cô, lúc

này, anh không biết phải dùng lời lẽ nào để biểu đạt sự áy náy của mình.

Từ Nam Phương nhìn sâu vào mắt anh, nghe thấy anh nhẹ nhàng nói:

"Xin lỗi!"

Lời xin lỗi này, chẳng hiểu sao lại khiến cô có cảm giác mình đã chờ đợi

nó lâu lắm rồi. Cô khẽ lắc đầu, cảm nhận được sự hổ thẹn xuất phát từ đáy
lòng anh, chỉ có điều, sự hổ thẹn này khiến cô rất bối rối. Thực ra, cô chưa
từng oán hận anh điều gì, dù sao câu chuyện cô đến từ trăm năm trước giữa
cái thời đại người ta không tin vào quỷ thần này, nói ra liệu ai sẽ tin đây?

Ai tin?

Từ Nam Phương bất giác nhìn Diệp Phi Vũ. Chỉ có anh ta chịu tin tưởng

mình, vì sao?

Ánh mắt Diệp Phi Vũ lúc này có phần ngây dại, dường như việc Thượng

Quân Trừng khẽ vuốt tóc Từ Nam Phương khiến anh mất tự nhiên. Anh và
cô nhìn nhau, anh vội vàng thu lại ánh mắt, cố gắng giữ bình tĩnh: "Tớ ra
ngoài kia chờ cậu. Có chuyện thì gọi cho tớ."

Sau đó, anh lịch sự cúi đầu chào Từ Nam Phương rồi quay đi.

Hệt như trước đây! Diệp Phi Vũ lúc này dường như không hề có bất cứ

liên quan gì tới cô. Từ Nam Phương lại càng cảm thấy đáy lòng dâng trào
những cảm xúc khó hiểu? Vì sao người thương yêu cô, khiến cô quên hết
mọi thứ lại không hiểu cô? Còn người hiểu cô lại luôn tỏ thái độ dửng
dưng, hờ hững với cô, lắm khi còn làm như chưa từng quen biết cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.