BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 781

"Phập!" Thượng Quân Trừng lập tức rụt lưỡi trở về. Anh chạm tay vào

đầu lưỡi, máu đỏ pha loãng dính trên ngón tay.

Từ Nam Phương đã nhẫn nhịn không nổi mà cắn anh một cái.

Thượng Quân Trừng giật mình, nhưng tay vẫn không chịu buông lỏng.

Từ Nam Phương nhìn anh bằng ánh mắt mệt mỏi, anh càng kiên trì, càng
lưu luyến, càng khiến cô đau khổ.

"Vì sao? Vì sao cố chấp như thế? Em đã nói rõ với anh, em không thích

anh, em phải trở về, vì sao ngốc như vậy? Sao không chịu buông tay?"
Nước mắt thoáng cái tuôn ra như suối, những giọt nước mắt tuyệt tình mà
cô đã phải kiềm chế bao ngày nay, cuối cùng đã hoàn toàn bị đánh vỡ, "Nếu
biết sớm... nếu biết sớm, em đã không cùng anh đi Thượng Hải, không nên
để anh biết em yêu anh..."

"Là em không nỡ..." Bị cô cắn nhưng có thể nghe được lời nói thật lòng

của cô, Thượng Quân Trừng cảm thấy có bị cắn mười lần cũng đáng.

Từ Nam Phương tuyệt vọng nói: "Anh biết không, em nhất định phải

quay về. Nếu ở bên anh, em sẽ không có cách nào... không có cách nào từ
bỏ... vĩnh viễn không thể quay về..."

"Anh đi cùng em!" Thượng Quân Trừng ôm chặt lấy cô, hôn nhẹ lên trán

cô, "Cùng lắm anh không hát nữa, chỉ cần ở bên em là được rồi. Chúng ta
quay về cổ đại, em bảo anh làm gì anh làm cái đó, em cũng đừng đi tìm lão
Hoàng đế già kia nữa, chúng ta là một đôi vợ chồng hạnh phúc, hằng ngày
trồng cây, tưới hoa..."

Chưa đợi Thượng Quân Trừng nói hết, Từ Nam Phương đã lắc đầu:

"Không, không đơn giản như thế. Anh không biết đâu, nếu em quay về, anh
sẽ phải chết. Anh sẽ chết, hiểu không hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.