BIA MỘ ĐEN - Trang 112

- Dễ mà, cử tưởng tượng là đang kẹp giữa mông một đồng năm Đức

kim... và đừng thèm nghĩ tới nó.

Tôi cố tưởng tượng hình ảnh đó nhưng không thấy được. Lâu quá rồi tôi

chưa hề gặp lại một đồng năm Đức kim. Nhưng tôi biết có một người đàn
bà mạnh đến nỗi có thể dùng mông để nhổ khỏi tường một cây đinh. Bà ta
là bạn của lão chủ tiệm giày Karl Brill.

Renée bỗng nghiêm trang :

- Anh nên cố làm cho Gerda vui. Mười lăm ngày, chẳng là bao.

Tôi hơi bối rối. Không hiểu trong quyển Xử thế có chỉ dạy về trường hợp

đặc biệt này không? Rất may là Willy tới vừa đúng lúc. Mặc dầu ăn mặc
thật bảnh bao với một cái nón Ý Đại Lợi chánh cống đội nghiêng, trông nó
vẫn giống một khối xi-măng được trang hoàng bằng hoa nhân tạo. Nó kiểu
cách hôn tay Renée rồi lấy trong túi ra một cái hộp nho nhỏ và trịnh trọng :

- Xin tặng con chim quý báu của Werdenbrucke.

Renée kêu lên một tiếng ngạc nhiên - dĩ nhiên là với giọng thánh thót - và

mở nắp hộp ra. Một chiếc cà rá vàng nhận bích ngọc chiếu ngời. Cô ta đeo
vào ngón giữa bàn tay trái, ngắm nghía một lúc rồi bất thần ôm choàng lấy
Willy. Mặt thằng bạn học cũ của tôi vác hất. Renée rên rỉ :

- Willy, em sung sướng quá.

Gerda từ trong phòng thay đồ ló đầu ra :

- Chuyện gì mà ồn ào vậy?

Willy nói như hạ lệnh :

- Các bà mau lên, mình còn đi nữa chớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.