BIA MỘ ĐEN - Trang 164

Ngoài ông ta còn có một vài cố vấn tòa án và một số công chức hồi hưu

tự coi mình là trí thức. Thêm vào đó còn có Arthur Bauer cùng vài một
người bạn, một số thi sĩ của thành phố, các nhạc sĩ và đôi khi có cả khách
danh dự.

Arthur Bauer vừa tới là được Matthias Grund tới tấp nịnh bợ với hậu ý sẽ

được giúp đỡ để xuất bản quyển “Luận đề về sự chết”. Edouard Knoblock,
người sáng lập thi đoàn, hiện ra. Hắn nhìn quanh, nhận diện từng người và
mặt sáng rỡ ra. Những kẻ thường chỉ trích, phê bình hắn, không có mặt. Tôi
không khỏi ngạc nhiên khi hắn tới ngồi gần bên tôi. Hắn chào hỏi với giọng
thân mật, dĩ nhiên là không phải với cái giọng chủ nhà hàng :

- Mạnh giỏi chớ, Louis?

Tôi vẫn không ưa được :

- Mạnh lắm, mạnh đến nỗi có thể làm bồ thối chí.

- Mình đang chuẩn bị sáng tác một loại thơ mười bốn câu. Bạn có ý kiến

gì không?

- Chẳng có ý kiến gì cả. Chỉ mong được hợp vần hợp điệu.

Tôi vẫn tự liệt mình vào hạng trên Edouard vì đã có hai bài thơ đăng báo.

Edouard không nản, hắn vẫn giữ giọng trầm trầm :

- Mình định đặt tựa là GERDA.

- Muốn đặt gì thì đặt... Ủa! Gerda à? Sao lại Gerda? Gerda Schneider hả?

- Không, chỉ lấy Gerda vắn tắt thôi.

Tôi trợn mắt nhìn cái túi mỡ đang đối điện :

- Bồ muốn đùa gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.