BIA MỘ ĐEN - Trang 165

Edoarad cười gượng :

- Không phải đâu. Hồn thơ mà. Trong thơ có một vài đoạn liên quan tới

gánh xiệc nên mình liên tưởng đến Gerda để nuôi dưỡng ý và hồn.

- Thôi cho xin. Người bạn giả dối ơi, bạn thật sự muốn gì?

Edouard lại cười :

- Giả dối? Chính bạn mới xứng đáng với danh hiệu đó. Bạn làm tôi lầm

tưởng cô ấy cũng là ca sĩ cũng giống như cô bạn của Willy.

- Không bao giờ. Chính bạn tưởng tượng ra thì có. Bạn không nhớ tôi bảo

là cô ta ở trong gánh xiệc sao?

- Có. Nhưng bạn nói cong queo, quanh co để tôi hiểu khác đi. Tôi không

tin nên mới đích thân điều tra.

- Ai nói cho biết?

- Tôi tình cờ gặp cô Schneider ngoài đường. Có quyền chớ?

- Hừ, đừng tưởng là cô ấy sẽ mê.

Edouard cười dễ ghét :

- Không ai tưởng như vậy đâu. Đó là hạng người không bao giờ bị mê

hoặc bởi thi văn.

Không chịu nổi nữa, tôi hét vào tai hắn :

- Đồ đểu! Đừng mất thời giờ vô ích! Con bé đó chỉ còn ở có vài ngày nữa

thôi.

Lần đầu tiên tôi được thấy hắn nhe răng ra :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.