BIA MỘ ĐEN - Trang 186

Mọi người cười ồ lên. Nhưng tất cả bỗng trố mắt khi cửa mở bật ra. Anh

chàng to lớn gập cong người lùi lủi đi vào, hai cánh tay bị bẻ quặp ra sau
bởi bà Beckmann. Tới giữa phòng, bà ta xô mạnh tới khiến anh chàng ngã
chúi vào đống giày đàn bà. Bà Beckmann phủi tay như vừa cầm phải một
món đồ dơ rồi lẳng lặng quay ra.

Karl nhảy tới, dựng xốc gã to lớn lên. Gã rên rỉ :

- Trời ơi! Nó bẻ lọi tay rồi. Ôi đau bụng, chết mất.

Không cần giải thích ai cũng biết, bà Beckmann cũng mạnh tương đương

như Karl - nhà thể thao tắm tuyết - hiển nhiên là bà ta đã vặn lọi một cánh
tay của gã và đã đánh gã nhừ tử. Sau tháng trước, hai tên trộm lẻn vào
xưởng không may bị bà ta bắt gặp. Cả hai đều vào nhà thương.

Giận tái mặt, Karl lôi gã to lớn ra chỗ sáng nhưng gã đã bất tỉnh rồi.

Một ông khách cao lêu nghêu vừa đổ một ly bia vào chiếc dương cầm

vừa nhừa nhựa nói :

- Coi vậy mà thằng Karl cũng có tinh thần hiếu khách.

Tôi ra đường lớn trở về nhà. Đầu nặng như chì. Đã uống quá nhiều nhưng

tôi không biết hối tiếc bởi vì tôi muốn vậy. Sương mù từng lúc che mờ một
vài ánh đèn lẻ lơi ở các cửa hiệu buôn. Trước cửa một hàng thịt, một bó hoa
hồng khoe màu cạnh một con heo sữa. Quanh đó là một số dồi chả được
xếp đặt với một sự lơ là cố ý. Quả là một cảnh tượng duyên dáng nhằm phối
hợp sự thưởng ngoạn và ý nghĩa thực dụng.

Vào tới sân, sương mù dày đặc, tôi đụng mạnh vào một cái bóng. Lại lão

thượng sĩ hồi hưu đang đứng trước cái tháp tưởng niệm đen. Knopf lảo đảo
vội vàng ôm cái tháp trong dáng điệu như muốn trèo lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.