BIA MỘ ĐEN - Trang 207

- Tự nhiên. Khi thất vọng con người thường thích chuyện phiêu lưu. Nữ

bá tước, nữ nam tước, nữ tử tước giữa thời buổi này lại càng thất vọng hơn
ai cả. Xin lỗi, đang ờ giữa những nhà thơ mà tôi lại ghép vần ghép điệu.
Thế nào, Edouard? Một chai rượu ngon chớ?

Knoblock vẫn không lạc hướng :

- Bữa nay, không được đâu. Rất tiếc, Valentin, cả thi đoàn bận ra ngoài

thưởng ngoạn.

- Bạn cùng đi à?

- Dĩ nhiên, Louis! Là thủ quỹ, tôi phải... Hồi nãy, tôi không nghĩ tới. Bổn

phận phải làm tròn.

Tôi cười, Valentin nháy mắt với tôi nhưng không cho biết có cùng đi

không. Edouard cũng cười khi nghĩ tới khỏi mất toi một chai rượu hảo
hạng.

Chúng tôi lên đường tới số 12 đường Nhà Ga. Thành phố chúng tôi có

hai nhà thổ, nhưng cái quán gái ở Nhà Ga đặc biệt hơn. Đó là một ngôi nhà
nho nhỏ nằm biệt lập giữa những cây bạch dương. Đó cũng là nơi mà tôi đã
từng biết qua thời còn thơ ấu, dĩ nhiên là không cần hiểu những nhân vật
trong đó làm gì.

Những chiều thả rong, bọn học trò nhãi ranh chúng tôi thường rủ nhau ra

suối hay tới ao để bắt cá, câu lươn hoặc ra đồng đuổi bướm. Một trưa nóng
bức, chúng tôi kéo nhau tìm quán nước không ngờ lại đi vào ngôi nhà số 12.
Gian phòng lớn từng dưới cũng giống như hầu hết những quán nước khác.
Chúng tôi quây quần uống nước Seltz và một lúc sau, vài người đàn bà mặc
áo rộng trong nhà và váy hoa đến ngồi cùng bàn. Họ hỏi chúng tôi làm gì và
học lớp mấy. Tám hôm sau, đúng vào tiết đại thử, bọn tôi lại vào quán này,
có cả sách vở mang theo để học ôn trong khi ngồi hứng mát bên bờ suối.
Những người đàn bà khả ái đó cũng lại tới bàn chúng tôi hỏi han thân mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.