BIỂN - Trang 140

Một lần tôi tình cớ nhắc đến con gái mình và việc đó làm ông hăng hái

hẳn lên. Ông cũng có một đứa con gái, lấy chồng rồi, đã có một cặp nhóc
rồi, ông bảo. Chúng sắp đến chơi cả đây, chỉ nay mai thôi, con gái, thằng
chồng kĩ sư của nó, và hai đứa cháu gái, đứa lên bảy đứa lên ba. Tôi linh
tính thế nào cũng có ảnh và cái ví xuất hiện từ một túi quần sau và những
bức ảnh được phô ra, một chị còn trẻ mặt dai ngoách đầy vẻ bất mãn chẳng
giống ông Đại tá tí nào, và một đứa bé gái mặc váy đi hội chẳng may lại
giống hệt ông. Anh con rể, đang nhoẻn miệng cười trên bãi biển với cục
cưng trong tay thì lại đẹp trai một cách bất ngờ, kiểu người miền Nam vai
rộng tóc chải dầu bóng với đôi mắt sưng sưng - làm sao cô Blunden loắt
choắt kia lại vớ được một anh chàng ra dáng đàn ông thế nhỉ? Ai mà biết
được, mỗi đời mỗi cảnh. Thình lình, không hiểu sao, tất cả họ làm tôi phát
ngán, cô con gái ông Đại tá, anh chồng cô ta, hai đứa con gái của họ, tôi vội
vàng lắn đầu và trả lại những tấm ảnh. “Ôi, tôi xin lỗi, xin lỗi,” ông Đại tá
nói, dặng hắn một cách bối rối. Ông nghĩ câu chuyện gia đình ấy đã khuấy
động những liên tưởng đau đớn đối với tôi, nhưng không phải thế, hoặc
không phải chỉ có thế. Dạo này tôi bắt buộc phải chấp nhận thế giới theo
từng liều rất nhỏ một, đong đếm cẩn thận, đó là một kiểu tự điều trị ở nhà
của tôi, mặc dù tôi cũng chẳng biết chắc là nó đang điều trị cái gì nữa. Có
lẽ tôi đang học lại cách sống với người đang sống. Tập lại thì đúng hơn.
Nhưng không, cũng chẳng phải thể. Ở đây thì cũng chỉ cách để khỏi phải ở
chỗ nào khác mà thôi.

Cô Vavasour, vốn cẩn thận đến thế trong nhiều việc chăm sóc chúng tôi,

lại rất thất thường, nếu không nói là cẩu thả, trong vấn đề ăn uống nói
chung chứ không phải chỉ có bữa trưa, và đặc biệt là bữa tối ở nhà Tuyết
Tùng thì có thể không biết thế nào cả. Bất kì thứ gì cũng có thể xuất hiện
trên bàn ăn, và thực là như vậy. Ví dụ như tối nay, cô dọn ra món cá hồi đã
ăn hồi sáng với trứng đập nước sôi và bắp cải luộc. Ông Đại tá, mũi hít hà,
tay cố tình xoay xoay mấy cái lọ gia vị của mình như kiểu đang đố xem đâu
là lọ gì lọ gì. Trước sự phản đối không lời ấy của ông, cô Vavasour chỉ tỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.