BIỂN - Trang 147

là khách mới đến - cô Vavasour có đến nửa tá phòng cho thuê còn trống
trong mùa vắng khách này. Khi cô lắc lư đứng đậy, cái ghế mây cót két như
mừng rỡ được thoát khỏi đau đớn. Quả thực, cô to lớn một cách thần đồng.
Tôi nghĩ nếu cái khóa cài hỏng và dây đai lưng ấy tuột mất, thân hình cô sẽ
bung ra thành một hình cầu hoàn hảo với cái đầu cắm ở trên như một quả
anh đào cắm trên một bánh tròn làm bằng đường. Cái cách cô nhìn tôi, một
vẻ thương cảm lẫn với háo hức tò mò, cho thấy rõ ràng xô đã biết về tôi
cũng như tình cảnh lúc ấy của tôi. Cô xưng tên, nói rất dõng dạc, cái tên dài
có gạch nối của tầng lớp thượng lưu, nhưng tôi lập tức quên mất ngay. Bàn
tay cô nhỏ, mềm và ẩm, một bàn tay trẻ con. Lúc ấy thì Đại tá Blunden
bước vào phòng với tờ báo Chủ nhật cắp dưới nách, nhìn cô và nhíu mày
Khi ông nhíu mày kiểu ấy, lòng trắng trong mắt ông có vẻ tối đi và mồm
ông dẩu ra thành một cái mõm vuông vức.

Một trong những hậu quả tương đối phiền toái cả việc bị mất người thân

là cái cảm giác hèn hạ thấy chính mình phải đóng giả làm người khác. Sau
khi Anna chết, đi đến đâu tôi cũng được người ta săn đón, mời chào, coi là
một đối tượng cần được đặc biệt để ý đến. Mọi người biết chuyện bao giờ
cũng im lặng khi tôi có mặt, và tôi cũng chỉ biết đáp lại bằng một sự im
lặng nghiêm trang đầy ý tứ, và chính cái đó khiến tôi bứt rứt khó chịu. Nó
bắt đầu, cái tình trạng bị loại ra khỏi cách tương giao bình thường ấy, ở
buổi tang lễ, và có thể còn trước đó nữa. Từ phía bên kia của huyệt mộ, họ
đã chú mục vào tôi với vẻ thương cảm ấy, và khi nghi lễ đã xong, họ nắm
lấy cánh tay tôi, vừa nhẹ nhàng vừa chắc chắn đến thế, như thể sợ rằng tôi
sẽ có thể ngất xỉu và ngã lộn nhào xuống cái lỗ huyệt kia luôn. Thậm chí tôi
nghĩ rằng mình còn thấy có cái gì đó rất ý tứ trong cung cách nồng nàn của
một vài người đàn bà khi họ ôm tôi, cái cách dùng dằng khi họ cầm tay tôi,
nhìn mãi vào mắt tôi và lúc lắc đầu với vẻ thông cảm không diễn đạt được
bằng lời, với cái vẻ sắt đá cũng phải tan chảy mà các nữ diễn viên bi kịch
kiểu cổ vẫn thường có trong cảnh cuối cùng khi vai kép chính tơi tả loạng
chạng trên sân khấu với xác chết của vai đào chính bế trên tay. Tôi những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.