BIỂN - Trang 149

ra như thế nào và vì chuyện gì. Hai cái chấm màu bình thường nhạt nhòa
trên má Cô Vavasour lúc ấy đỏ bừng lên như bốc lửa, trong lúc cô Bun,
người có vẻ đang bị bơm phồng lên theo những tỉ lệ còn thậm tệ hơn nữa vì
tác động như bơm thủy lực của lòng căm phẫn ngày càng dâng cao, thì ngồi
nhìn bạn đối điện với mình ở phía kia của bàn ăn với một nụ cười mù mịt
không thay đổi, hơi thở dồn dập gấp gáp. Họ nói với vẻ thù hận lịch sự,
xông vào nhau như một cặp ngựa đua nghiệp dư không tương xứng. Thật à,
tôi không thể hiểu sao chi lại có thể nói thể nói thế... Tôi chưa hiểu chị
ư....? Vấn đề không phải là tôi... Vấn đề là chị đã... Vậy ư, chỉ là vì... Chắc
hẳn là không phải như vậy... Xin lỗi nhé, chắc chắn là như vậy rồi!
Ông
Đại tá, mỗi lúc một hoảng, cứ cuống quít nhìn hết người này đến người kia,
mắt đảo loạn, như thể ông đang xem một trận bóng quần lúc đầu còn thân
thiện nhưng tự nhiên hai bên trở nên như muốn giết nhau đến nơi.

Tôi đã tưởng cô Vavasour sẽ dễ dàng thắng trong cuộc tỉ thí ấy, nhưng

mà không phải. Cô đã không huy động hết sức mạnh vũ khí mà tôi biết
chắc là cô có trong tay. Có cái gì đó, tôi thấy thế đang ghìm cô lại, cái gì đó
mà Cô Bun biết rất rõ và đang hết sức tận dụng nó để lấy lợi thế cho mình.
Mặc dù họ mải tranh cãi đến nỗi có vẻ đã quên bẵng cả ông Đại tá lẫn tôi,
nhưng dần dần tôi nhận ra rằng cuộc chiến mà họ đang tiến hành ấy lại ít
nhất có một phần là vì tôi, vì muốn gây ấn tượng với tôi, muốn lôi kéo tôi
về phe này hoặc phe. Tôi vỡ nhẽ điều này khi thấy kiểu cô Bun cứ đưa cặp
mắt nhỏ đen nhánh háo hức thân thiện về phía tôi,trong khi cô Vavasour thì
lại nhất định thèm liếc ra chỗ tôi lấy một lần. Tôi bắt đầu thấy cô Bun khôn
ngoan sắc sảo hơn tôi tưởng rất nhiều. Người ta hay tưởng những ai béo tốt
chắc phải ngu đần. Nhưng con người béo tốt này đã đo lường ngay được
tôi, và chắc hẳn đã thấy rõ con người thật của tôi, tất cả những tính cách cơ
bản nhất của tô. Mà cô đã thấy những gì chứ? Suốt đời tôi chưa bao giờ
phiền lòng vì cái số “thân cư thê” được nhờ một người vợ giàu, hoặc khá
giả. Bình sinh tôi đã là một thằng lang bang chẳng nên cơm cháo gì, tất cả
là vì thiếu phương tiện, mãi cho đến lúc gặp Anna. Mà tôi cũng chẳng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.