BIỂN - Trang 182

Những chuyện xảy ra sau đó, tôi chỉ có thể nhớ lại từng thoáng vụn vặt và
mờ mịt. Tôi nhớ mình đứng ngoài gió dưới quầng sáng lắc lư của cây đèn
đường, chờ đợi một phát ngộ toàn thể lớn lao nào đó nhưng rồi lại mắt
hứng trước khi nó đến. Sau đó tôi ở ngoài bãi biển trong bóng tối, ngồi trên
cát, hai chân thẳng dẵng trước mặt, ôm trong lòng chai rượu mạnh lúc ấy đã
hoặc gần cạn. Hình như có những đốm sáng ở ngoài biển, cách bờ rắt xa,
bập bềnh và nghiêng ngả, như đèn của một đoàn tàu đánh cá, nhưng có lẽ
đó chỉ là tưởng tượng của tôi, vì vùng biển này làm gì có tàu đánh cả nào
bao giờ. Áo khoác nhưng tôi vẫn lạnh, cái ảo không đủ dày để che chắn
phần dưới thân thể tôi đang ngồi trên cát ẩm lạnh toát. Tuy nhiên, không
phải vì cải lạnh lẽo ẩm ướt ấy mà cuối cùng tôi đã gượng đứng lên, mà là ý
muốn nhất định phải đến gần những đốm sảng kia để xem chúng là cái gì;
thậm chỉ hình như tôi đã có ý định lội hẳn xuống biển và bơi ra đó với
chúng. Nhưng ra đến mép nước thì không biết làm sao mà tôi lại bước hụt
và ngã, thái dương đập vào một hòn đá. Tôi nằm đó không biết bao nhiêu
lâu, chập chờn lúc tỉnh lúc mê, không thể hoặc không muốn động cựa gì
nữa. May mà nước triều đang rút. Tôi không đau đớn gi, cũng không mẩy
lo phiền trong dạ. Mà thực ra, có về như cái việc nằm sóng soài ở đó là rất
tự nhiên, nằm đó trong bóng tối, dưới một bầu trời vần vũ, ngắm nhìn ánh
lân tinh lắp lánh của những con sóng khi chúng nôn nả chồm mãi đến rồi
lại rút ra, như một bầy chuột hảo hức nhưng nhút nhát, trong khi Ông Đội
Nhỏ, có về cũng đã say như tôi, cứ lăn đi lăn lại lóc cóc trên đá cuội, và
nghe tiếng gió thổi trên cao qua những hốc lõm và lỗ phễu vô hình trên
không gian.

Chắc là tôi đã ngủ thiếp đi, hoặc thậm chí ngất lịm đi ở đó, vì tôi không

nhớ là ông Đại tá đã tìm thấy tôi, mặc dù ông vẫn khăng khăng là lúc ấy tôi
còn nói được với ông, vẫn tỉnh táo, và để cho ông đỡ dậy dìu về nhà Tuyết
Tùng. Mà chắc là như vậy thật, chắc là tôi vẫn còn tỉnh táo thế nào đó, vì
nếu không thì nhất định là ông không thể đủ sức một mình vực tôi dậy thôi
chứ đừng nói gì đến việc vác tôi trên lưng hoặc cầm chân kéo lê tôi từ đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.