BIỂN CHẾT - Trang 218

Nhanh, nhanh, thuyền hãy lao nhanh.

Băng đi, lướt theo chiều gió.

Livia cũng hát. Chỉ có giai điệu những lời ca mới đủ sức

làm xiêu lòng gió ngàn cùng biển cả. Và họ hát rất hay,
những giọng ca thiên phú miền duyên hải. Livia hát:

Nhanh, nhanh, thuyền hãy lao nhanh>Bảng đi,

vượt lên trước gió…

Nàng vỗ về chiếc “Quả cảm”. Nắng sớm ném những ánh

phản chiếu lấp lóa từ mặt nước xanh. Guma nhanh chóng
mất đi cảm giác mệt mỏi sau đêm ái ân và bắt đầu lèo lái
con thuyền băng theo chiều gió. Họ gần như đã ngang nhau.
Manuel nói:

- Không dễ ăn đâu, cậu bé.
Đảo Itaparica là mọt dải màu lục trên mặt biển xanh lam.

Nhiều chỗ ven đảo cạn đến mức có thể nhìn rõ những tảng
đả ngầm dưới đáy. Và còn những đám vở sò nữa. Guma và
Filadelfio thiếu chút nữa đã đánh nhau vì cái vỏ sò và chiếc
két sắt. Dạo ấy anh đang say đắm Livia và chỉ nghĩ mỗi
chuyện làm sao chiếm được nàng. Mà hôm nay anh còn có
thể nghĩ đến chuyện gì khác nữa chứ? Anh vừa trải qua một
đêm ân ái, trong cuộc đua này anh không toàn tâm cho chiến
thắng mà chỉ nghĩ đến lúc sẽ lại được ôm nàng trong đôi
cánh tay mình. Guma gọi nàng. Giọng ca của Maria Clara
đang cắt ngang qua cửa vịnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.