BIỂN CHẾT - Trang 238

ta dang tay mời gọi, kéo anh ngã lên mình và ép sát vào anh. Nhưng lúc
này anh như ở một chốn nào xa xôi khiến cô ta lên tiếng:
- Anh không thấy em ngon lành sao?

Và mọi chuyện lại bắt đầu trở lại. Anh như phát điên phát cuồng, chẳng

còn biết mình đang làm gì nữa, nghĩ gì, chẳng còn nhớ đến ai. Chỉ còn biết
đến tấm thân nóng bỏng mịn màng đang ép sát vào anh trong cuộc vật lộn
chết người. Và khi họ đang quằn quại trên người nhau, Esmeralda nói khẽ:

- Giá Rufino nhìn thấy cảnh này…
Guma định thần lại sau câu nói ấy. Phải, Esmeralda đang ở đây với anh,

còn vợ anh ốm đau bệnh tật đang ngủ ở phòng bên. Esmeralda lại nhắc đến
Rufino, nhưng Guma không còn nghe gì nữa. Mắt anh ngầu máu, môi khô
đắng, bàn tay anh lần lên cổ Esmeralda, và siết lại. Cô ta nói:

- Đừng có làm chuyện ngu ngốc…
Đây không phải chuyện ngu ngốc. Anh sẽ giết cô ta rồi ra biển tìm cái

chết nơi đáy nước cùng Janaina. Esmeralda gần như sắp kêu thét lên khi
Guma chợt nghe thấy tiếng cô chú Livia đang nói chuyện với lão Francisco.
Anh nhảy khỏi võng. Esmeralda vội sửa lại ào xống nhưng cô của Livia đã
bước vào với ánh mắt đầy vẻ kinh hoàng. Guma xuôi tay và thốt lên, vẻ bất
lực:

- Livia đã đỡ hơn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.