BIỂN CHẾT - Trang 244

- Mình không hiểu tại sao lại thế. Mình luôn cẩn thận với những chuyện

thế này. Nhưng đại tá Tinoco cho người xếp hàng lên, mình chẳng biết làm
gì ở đó cả. Và mình đi uống một chút, mưa như trút, ngấm đến tận xương.
Khi mình quay lại một việc đã xong xuôi. Rồi mình đi, đến nửa đường mới
nhận thấy có chuyện gì đó. Chèo hoài mà thuyền cứ ì ạch không đi nổi.
Mình xuống xem và thấy nước đã tràn vào…

- Cậu không phải trả gì cho họ hết mà bắt bồi thường cả chỗ thủng trong

thuyền nữa kia vì người của họ đã làm hỏng nó...

- Nhưng mình không chắc lắm về chuyện đó… Khi đi mình có trượt qua

một quãng đá ngầm chỗ cửa sông, vì vậy không biết là…

Họ cùng đi thêm một quãng bên nhau và chuyện trò qua lại. Rồi chiếc

“Quả cảm” vượt lên, Rufino chèo đuổi đâu đó phía sau cho đến khi mất
dạng. Guma thậm chí không hiểu làm sao mình đủ sức nói chuyện với
Rufino, chịu đựng ánh mắt, cười đáp những lời bông đùa của cậu ta. Lẽ ra
phải nói thẳng ra ngay mọi chuyện để Rufino vớ lấy mái chèo giáng xuống
đầu anh. Như vậy đúng hơn…

Chiếc “Quả cảm” lướt đi trên sóng, gió thổi căng buồm. Livia đang đợi

anh trên cảng. Esmeralda ở bên nàng và hỏi với vẻ ngấy thơ vô tội:

- Anh có thấy chàng đen của em không?
sắp về tới đây. Tôi còn chở dùm mấy bao đường từ thuyền bên đó.

Thuyền bị thủng.

Livia lo lắng:

- Nhưng Rufino có bị sao không?
Esmeralda chăm chú nhìn Guma:

- Liệu có ai cố ý làm hỏng thuyền không?
Anh nhận thấy cô ta lo sợ đã có chuyện ẩu đả giữa hai người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.