BIỂN CHẾT - Trang 246

cơn gió lạnh thổi dọc trên cảng. Từ a cô ta nhìn thấy thuyền Rufino đang rẽ
nước.

Đêm xuống lạnh, gió xoắn lấy cát trên bờ và nước trên mặt biển. Vài

chiếc thuyền đang ra khơi. Gió kiểu này hiếm khi mang theo dông bão. Bụi
cát bay qua bến cảng, hướng về phía phố phường nơi thành phố. Đang có lễ
hội ở nhà thờ Conceicao da Praia, phụ nữ quấn khăn trùm đầu đi về phía
đó, đàn ông đi thành dám đỏ xuống theo sườn đồi. Gió len lỏi giữa đám
người. Chuông nhà thờ ngân nga âm thanh lễ hội. Hàng quán đóng cửa, khu
phố vắng dần.

Lão Francisco rời nhà sau bữa ăn tối. lão đến nhà thờ để tán gẫu, kể

chyện này,nghe chuyện khác. Guma châm tẩu thuốc và tính xuống cảng
xem hàng đã được dỡ khỏi thuyền chưa và liệm có mối nào cho chuyến đi
ngày hôm sau. Livia đang rửa bát đĩa, trong nàng xuống sắc, có phần nhợt
nhạt chậm chạp hơn với cái bầu cao vượt mặt. Mang đứa con trong bụng,
nàng phải đến khám chỗ bác sĩ Rodrigo mỗi ngày. Nàng cảm thấy mệt mỏi
khổ sở vì nôn ẹo. Guma kín đáo dõi theo nàng. Nàng đi qua đi lại, rửa mớ
đĩa thiếc và mấy chiếc tô dày. Con chó mực nhỏ đang gặm xương trên nền
đất trong bếp. Ly cà phê uống dở nằm cạnh mép bàn. Guma nghe tiếng
Rufino vang lên trong phòng khách ở nhà bên. Anh ta đang nói với
Esmralda, hệt như trong phòng khách nhà Gua, và anh nghe rõ hết:

- Anh đến nói chuyện với đại tá Tinoco chuyện mấy bao đường ướt ấy

đây. Chắc thế nào cũng om sòm lên.

Esmeralda nói khá to:
- Anh cho em đến dự lễ hội ở Conceicao nhé? Nghe nói nhà thờ được

trang hoàng đẹp lắm, hơn nữa đó là Thành bà của em đấy.

- Em cứ đi đi, nhưng nhớ về sớm. Hôm nay mệt, anh muốn đi ngủ sớm.
Esmeralda nói lớn, hẳn là để cho anh nghe, Guma tự nhủ. Nhưng anh

không muốn đến Conceicao da Praia. Từ cửa sổ anh có thể nhìn thấy ngôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.