BIỂN CHẾT - Trang 277

Gã kia đã đi đến gần cuối phố nhưng cũng quay lại. Gã đứng lại bên cửa

sổ. Guma hạ giọng hỏi gã:

- Cậu kẹt tiền hả? Có phải cậu định hỏi mình chuyện đó? Mình cũng có

một ít đây.

Rodolfo đặt tay lên vai bạn, trầm ngâm nhìn những hình xăm trên tay

anh:

- Không phải chuyện đó đâu. - Gã rút túi một mớ tiền cho Guma xem. -

Bây giờ mình giàu rồi.

- Thế có chuyện gì vậy?

- Có chuyện gì đâu, anh bạn. Mình chỉ muốn đến xem các cậu sống ra

sao. Thật đấy.

Gã lại vẫy tay chào tạm biệt và bước đi. Vừa đi vừa huýt sáo nhưng tâm

trí gã không để vào điệu nhạc mà vẫn dồn cả vào một chuyện khác. Gã nghĩ
về một phi vụ định đề nghị với Guma và vì nó gã đã đến đây. Một phi vụ
kiếm tiền dễ dàng cho cả hai. Song cũng có thể phải ngồi nhà đá. Gã vuốt
nhẹ bộ ria tỉa tót và huýt sáo to hơn. Livia quả là thánh thiện. Và gã,
Rodolfo, sắp có một đứa cháu. Gã mỉm cười hình dung không biết gương
mặt đứa trẻ sẽ thế nào khi nó khóc lúc chào đời. Gã đá văng một hòn đá
trên đường và tự nhủ đã bỏ phí một phi vụ hời. Nhưng gã chợt quên đi tất
cả, quên cả chuyện đã tự mình từ bỏ phi vụ ấy vì cô em gái và đứa cháu trai
tương lai bởi không muốn kéo Guma vào những chuyện rủi ro mạo hiểm.
Tâm trí gã chợt bị lôi cuốn bởi một đối tượng khác: một cô gái lai trẻ trung
đang đi phía trước với những bước chân uyển chuyển và cặp đùi đong đưa.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.