BIỂN CHẾT - Trang 281

Nàng đợi rất lâu. Có lẽ chưa quá nửa giờ, nhưng quãng ấy với nàng như

vô tận. Cánh buồm đang hiện ra đằng xa kia không phải của thuyền “Quả
cảm”. Hình như đó là thuyền của Manuel. Nó lao đi với tốc độ điên cuồng,
người lái thuyền cúi mình ghì chặt tay lái, sẵn sàng cho một động tác khó
khăn để dừng thuyền. Maria Clara đang gập người trên vật gì đó xoãi dài
trên mặt thuyền. Mái tóc dài của cô ta xõa tung theo gió. Livia sửa lại chiếc
khăn san tụt khỏi vai, vừa nhìn đám người đang đổ xuống quảng trường lầy
lội gần bến và cũng đâm bổ theo về phía đó. Chiếc thuyền cập bến một
cách vất vả, Maria Clara đang cúi xuống một thân người nằm sõng sượt
trên thuyền. Và trước khi Manuel thốt lên: “chiếc “Quả cảm” chìm rồi”,
nàng đã biết chính Guma đang nằm đó, trên con thuyền “Lãng du”, và
Maria Clara đang cúi xuống người anh. Livia đi về phía mép nước, lảo đảo
như người say. Rồi nàng thét lên và ngã xuống vũng bùn ngăn nàng với con
thuyền “Lãng du” của Manuel.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.