BIỂN CHẾT - Trang 282

ĐỨA CON TRAI

Họ cho mời bác sĩ Rodrigo. Guma bị thương trên đầu do cạnh sắc của đá

khi thuyền “Quả cảm” đụng phải đá ngầm. Nhưng người đầu tiên bác sĩ
Rodrigo phải cấp cứu ngay khi vừa đến lại là Livia bởi nàng đã sinh sớm
vài ngày do âu lo sợ hãi. Và khi đứa trẻ cất tiếng khóc cũng là lúc Guma
vừa gượng dậy được với cái đầu quấn băng và cánh tay bị treo. Anh đứng
đó lặng nhìn đứa con trai. Maria Clara nhận thấy nó giống cha như lột.

- Chẳng thêm chẳng bớt gì, đúng là một Guma con.

Livia mỉm cười mệt mỏi, bác sĩ Rodrigo bắt mọi người ra ngoài để nàng

có thể nghỉ ngơi. Manuel đã về nhà nhưng Maria Clara còn ở lại với Livia
chờ bà cô nàng tới. Lão Francisco đến nhắn cho bà ta, nhân thể báo tin vui
khắp bà con bạn bè dọc trên đường. Khi chỉ còn lại một mình với Livia,
Maria Clara nói:

- Ngày hôm nay em một lúc có lại được cả chồng lẫn con đấy.

- Chuyện thế nào, chị kể lại đi.

- Khoan đã, giờ em phải nghỉ ngơi. Rồi em sẽ biết mọi chuyện xảy ra thế

nào. Gió nổi lên thật kinh khủng...

Guma trầm ngâm đi lại trong phòng khách. Giờ đứa con đã ra đời mà

anh chẳng còn một chiếc thuyền nào. Để kiếm sống anh sẽ phải làm thuê.
Anh sẽ không có lấy một chiếc thuyền để lại cho con khi ra đi về với miền
đất Aioca. Giờ anh phải bán sức lao động của đôi tay, sẽ không còn cả cánh
buồm lẫn tay lái nơi con thuyền của chính mình. Đó là sự trừng phạt, Guma

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.