BIỂN CHẾT - Trang 345

ân ái cùng nhau trên con thuyền “Khoảnh khắc”. Nàng sẽ không bao giờ
còn nhìn thấy anh hút tẩu, vừa rủ rỉ chuyện trò. Chỉ có những câu chuyện
về anh là đọng lại, như vô vàn câu chuyện trong trí nhớ lão Francisco.
Ngoài ra chẳng còn gì của anh còn lại nữa. Ngay đứa con trai cũng không
còn nữa bởi nó sẽ đi con đường khác, sẽ về thành phố, sẽ quên đi bến cảng,
những cánh buồm, đại dương, biển cả, tất cả những gì cha nó từng yêu quý
biết bao. Chẳng có gì của Guma còn đọng lại. Chỉ còn câu chuyện lão
Francisco sẽ truyền lại cho những người đi biển một ngày nào đó, khi chính
lão cũng theo Iemanja vào chuyến viễn du về miền đất vô cùng…

Ngọn nến dừng lại. Maneca tay vẹo nhảy xuống nước. Gã bơi, lặn song

cũng chẳng thấy được gì. Nhưng ngọn nến vẫn đứng yên, không di chuyển.
Cái đầu của Maneca hiện ra trên mặt nước:

- Chẳng thấy gì cả.

Manuel cũng lặn xuống. Anh ta cũng chẳng tìm thấy gì. Maneca tay vẹo

leo lên thuyền. Ngọn nến vẫn quẩn quanh không rời xa chỗ ấy. Manuel bơi,
lặn, tìm vào những tầng sâu trong đáy nước. Họ không tìm được xác của
Guma, nó đã hoàn toàn biến mất. Lão Francisco khẳng định:

- Nhất định là chỗ này.

Giờ cả Maneca và Manuel cũng lặn xuống. Họ cũng chẳng tìm được gì

và lại trồi lên. Lão Francisco cũng cởi áo lao xuống nước. Lão tin chắc là
chỗ ấy.

Nhưng chính lão cũng chẳng tìm được gì. Với những con sóng hiện ra

trên mặt nước, ngón nến lại rời đi. Những người vừa lặn quay trở lại
thuyền. Lão Francisco vẫn nuôi hy vọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.