BIỂN CHẾT - Trang 71

Họ cười vang, vì thực tình Rosa Palmeirao rất vui nhộn, nàng vung tay,

chuyện trò như đàn ông và uống rượu không mấy ai bì nổi. Lão Francisco
vỗ tay mấy tiếng và nói:

- Này các bạn, ta hãy uống mừng cái túi da già cỗi này trở về… Tôi sẽ

bao hết lượt…

- Tôi sẽ bao thêm lượt nữa… - Chủ thuyền Manuel, dạo ấy còn chưa

sống với Maria Clara, la lớn.

Họ cùng ngồi xuống và nâng ly. Ông Babau, chủ quán “Sao hải đăng”, đi

từ bàn này sang bàn khác với bình rượu trên tay, vừa nhẩm tính những ly đã
uống. Rosa Palmeirao đến ngồi cạnh Guma bên một bàn nhỏ ở góc. Anh
ngắm nhìn nàng. Thân hình nàng quả là đẹp tuyệt. Bộ mông tròn trịa nở
nang của nàng đong đưa như đuôi xuồng. Nàng uống ly rượu mía và nhăn
mặt:

- Tuy biết cha anh nhưng tôi chưa già đến nỗi…

Guma cười to, nhìn thẳng vào mắt nàng. Sao những bài ca ABC ấy

chẳng nói gì về cặp mắt màu lam trông như viên cuội dưới đáy biển này
nhỉ? Còn hơn cả mảng lam, lưỡi dao găm lẫn thân hình tuyệt hảo với phần
sau căng tròn sống động đong đưa duyên dáng như đuôi thuyền kia, đôi mắt
ấy có thể khiến người ta sợ hãi với màu xanh thẳm sâu như vực biển. Ai
dám nói chúng không thay đổi như sắc màu của biển, lam, lục và cả màu
chì vào những đêm yên tĩnh nặng nề chờ bão tố?

- Chính tôi cũng biết Frederico từ rất lâu rồi, mà tôi cũng mới hai mươi

tuổi..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.