BIỂN CHẾT - Trang 92

trở về hẳn Người sẽ ban cho anh người phụ nữ anh hằng cầu ước. Guma
chưa hể đáp lại tiếng còi tàu. Con tàu chắc đang ở đâu đó bên ngọn hải
đăng, gắng chống chọi để chờ người tiếp cứu, các thủy thủ chắc đang trấn
an cho đám phụ nữ, trẻ con. Một con tàu mất hướng đang vật vờ ngay bên
cánh cửa đưa vào cảng…Đó là lý do vì sao anh dấn thân vào cõi chết để
cứu một con tàu. Bởi mỗi con tàu, mỗi con thuyền, một chiếc xuồng, thậm
chí mỗi tấm ván trôi dạt trên biển đều có thể là quê hương, là đất sống cho
mọi người dân biển, nhưng thần dân của Mẹ Biển Iemanja. Bản thân họ
cũng không biết rằng mỗi mảnh vỡ từ các con tàu đắm, mỗi cánh buồm tơ
tả trên các con thuyền cũng mang hồn Đất Mẹ Aioca, nơi nữ thần Janaina
ngự trị.

Anh băng ngang đập chắn sóng. Trên pháo đài cổ có ánh đèn nháp nháy,

nhập nhòa di động như bóng ma. Guma gọi lớn:

- Jeremias! Ơi Jeremias!

Jeremias lần ra, mang theo một ngọn đèn. Ánh đèn rọi trên mặt biển chao

đảo, nhảy múa, sụt trồi theo con sóng, Jeremias hỏi:

- Ai đó?

- Guma đâ

- Cậu điên rồi hả, Guma?

- Tôi ra tìm tàu Canavierias, nó không vào vịnh nổi…

- Để mai không được sao?

- Nó đang nổi còi kêu cứu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.