BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 105

Câu nói thốt ra, tỏ rõ từng tiếng như hăm dọa. Thái độ của cậu

Hai càng trở nên khó hiểu khi cậu gạt ngang lời kính cẩn của thím

hương ấp:

- Tôi đâu mỏi chân hoặc đói bụng khát nước, nếu muốn nằm nghỉ,

ăn uống thật ngon thì tôi đã nằm nhà. Cám ơn. Bây giờ chú hương dạo

xóm với tôi.

Con đường dọc theo bờ kinh hơi sầm uất, cỡ năm mười bước là

phải nhảy qua mương nhỏ. Bỗng nhiên cậu Hai quát to:

- Anh kia! Dừng lại.

Chú hương ấp ngơ ngác, chưa hiểu ất giáp gì ráo; trước mặt cậu

Hai chỉ có một ông lão đang hì hục đội mười bó rơm trên đầu. Nghe

gọi bất thình lình, ông lão đứng nhìn.

- Ông biết ông có tội gì không? Ông già?

- Dạ không biết, thưa cậu Hai.

- Tội vô ý hủy hoại sanh mạng.

- Dạ sanh mạng của ai vậy cậu?

- Của ông chớ của ai? Rủi gặp kẻ gian ác, họ châm lửa đốt rơm thì

ông hóa ra tro bụi. Tôi phạt hai cắc. Lát nữa, hương ấp lại nhà ông mà

góp tiền nhớ chưa!

Chập sau, hai người đi qua cầu khỉ, dạo bên kia bờ rạch. Cậu Hai

huýt gió bản nhạc Tây rồi chợt cười vang:

- Coi kìa hương ấp, con mẹ ấy phạm tội sát nhân. Chân cậu bước

nhanh rồi dừng nơi đầu cầu thang kiểu cầu mà đồng bào thôn quê bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.