BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 144

Giọng nói thằng Đinh im bặt. Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng nó không

khoe khoang. Hồi đi học, tôi đã nghe một học sinh ở Bạc Liêu cho biết: cha
của thằng Đinh nổi danh ăn chơi hào hoa phong nhã, nuôi một con cọp bên
nhà để cho ai nấy xem chơi. Cọp này suýt sút chuồng mấy lần... khiến đám
tá điền báo động, đánh trống đánh mõ.

Tôi hỏi:

- Ông già mầy cho bao nhiêu?

- Ông đồng ý cho tao cưới vợ nhưng tiền bạc thì ổng xiết hầu bao.

Trong gia đình ai nấy phiền hà xem tao như đứa con bất hiếu nên chia dứt
khoát một phần gia tài cho tao hưởng. Đó là bầy trâu ở Vĩnh Thạch. Tao lập
tức tới liền, bán đổ bán tháo tất cả 250 con trâu. Mấy người tá điền hoan
nghênh quá xá vì tao bán hạ giá. Ai mua ba con trâu thì được tặng thêm con
trâu thứ tư. Rồi họ đãi tiệc, ca ngợi tao là “cậu út” biết giác ngộ. Tao ẵm
gần 20 ngàn đồng về Long Phú cưới vợ linh đình. Tiền đó tao đưa cho vợ
tao cất giữ, gọi là làm vốn. Bấy giờ bà con bên vợ thấy tao là đứa đàng
hoàng nên cho tao ăn lời...

Gà gáy điểm canh ba. Thằng Đinh lồm cồm ngồi nhúm lửa nấu chè

đậu xanh. Tôi ngăn cản:

- Ăn nhiều bịnh chết. Tụi mình còn lâu ngày, cứ ăn lai rai.

Thằng Đinh cười lại:

- Bậy nè! Thời giặc giã mình nên hưởng thụ trong phạm vi có thể. Sau

khi làm xong phận sự thì tráng sĩ được quyền ăn uống no say!

- Thôi đi mầy ơi! Mầy làm phận sự gì?

- Bộ mầy tưởng tao làm chức nhỏ hả? Tao vừa lãnh chức trong ban

giáo dục, chống nạn mù chữ hai ba làng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.