BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 161

Tôi nhanh chân chạy theo, cậu tôi cản lại:

- Để cho nó về ngủ, đêm nào nó cũng hát xiệc một trận như vầy!

Nhàm lắm rồi! Để nó về ngủ cho gia đình này khỏi mang tai tiếng.

Tôi đáp:

- Thưa cậu, tại vì nó “ngủ” nên mình mang tai tiếng. Cháu phải theo

dõi để trừng trị khéo léo, cho nó “thức, thức mãi mãi”!

Hừng sáng hôm sau, tôi tìm hiểu thêm về lý lịch người điên ấy. Hắn

tên là Lý, làm giáo viên tư thục, học đến sơ học, gia đình khá giả nhờ của
phụ ấm, còn sống độc thân. Khi tôi đến thăm thì hắn còn ngủ dưới gầm
giường. Đứa ở nói:

- Lát nữa, thầy tôi mới thức.

Tôi ngồi uống nước trà. Hồi lâu, nghe đồng hồ gõ chín tiếng.

Có tiếng ngáp dài như khoái trá. Tôi hỏi đứa ở:

- Thầy giáo thức rồi đó. Em mời thầy ra đây nói chuyện chơi!

Đứa ở trố mắt:

- Khó lắm. Bây giờ thầy tôi chẳng muốn nói chuyện với ai cả!

Cửa phòng vụt mở, giáo Lý ra nhà bếp, sau khi chào tôi. Hắn chải tóc,

rửa mặt, thay quần áo rồi đi vụt ra ngoài cổng.

Tôi nhắc chừng đứa ở:

- Mời thầy vô đây!

Nó lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.