BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 201

- Dừng tay lại. Cháu chịu khó “rinh” cái cà ràng, cái nồi cơm đó

xuống xuồng để đi du lịch đường xa.

Hai Cần chưa hiểu:

- Vô rừng ăn ong hả? Mùa này, đâu còn ong mật.

Lão Ngượt vấn điếu thuốc rồi cười:

- Không trúng. Cho cháu nói thêm một lần nữa.

- Hay là bác cháu mình vô rừng đốn củi lậu thuế.

- Càng trật. Hôm nay, bác rủ cháu đi một việc hiên ngang, đầu đội trời,

chân đạp đất, đúng theo lễ giáo ông bà truyền lại. Mình tới Tràm Trốc thăm
bác Khâm, sẵn dịp ra mắt cô Hiếm. Người ta mời mình. Cháu nên đi một
chuyến để biết sự đời.

Quá mừng rỡ. Hai Cần lại lúng túng:

- Đi như vậy, coi kỳ quá. Mua cái gì cho người ta chớ?

- Đi chơi, như là tình cờ. Thôi, mau bưng nồi, cà ràng xuống xuồng.

- Xuồng của ai. Xuồng bác hay xuồng cháu?

Lão Ngượt như suy nghĩ, đắn đo:

- Đi xuồng của cháu tốt hơn, dọc đường khỏi tát nước, từ đây tới Tràm

Trốc bảy tám giờ đồng hồ, gay go lắm.

Tuân lịnh, anh bưng cà ràng, nồi, củi xuống xuồng của mình nhưng

lão Ngượt lại thay đổi ý kiến:

- Như vầy... đi với chiếc xuồng của bác. Xuồng bác xấu xí mục rồi,

mặc kệ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.