BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 208

- Ba giề đẻ ra sáu giề.

- Trật rồi, cháu ơi. Đẻ ra cỡ chín giề, phải cộng thêm ba giề mẹ,

nghĩa là một ngàn giề, trong nửa tháng, ra mười ngàn giề có dư. Như

chuột, như con dòi.

- Nhưng tại sao nó không cuốn ra biển khi nước ròng? Dông dài

lắm. Chỗ này kêu là “giáp nước”, do Tây đào kinh xáng gây ra. Nước
lớn phía Cần Thơ dồn qua, nước lớn phía Rạch Giá dồn lại. Hai ngọn

nước gặp nhau tại đây. Suốt ngày đêm, nước đứng tại chỗ. Xa biển,

ngoài biển vừa ròng, thỏm nỏm, chưa rút hết thì đứng lại, rồi nước lớn.

Bởi vậy, từ mấy chục năm rồi, nó sanh đẻ tại chỗ, dày bịt, qui tụ nào

xác chó, rắn nước, cá tôm. Giống như cái trấp ở U Minh, trên mặt

cứng, phía dưới nước lõng bõng, coi như bơi xuồng được, nhưng rốt

cuộc là chịu thua, sa lầy.

- Rồi thiên hạ làm sao qua khỏi cái giáp nước này?

- Ghe xuồng thứ lớn thì đi vòng ngả trên, đường xa hơn, nhưng

chắc ăn. Còn xuồng nhỏ, họ khiêng lên bờ kinh xáng, đi bộ, hơi nặng

vai, tới đầu kia thả xuồng xuống nước, tiếp tục. Thôi, hai bác cháu

mình, người mũi, kẻ lái như thiên hạ.

Khó định đoạt quá. Lão Ngượt chịu cực khổ để làm mai mối cho

anh. Đường dài vượt chín phần mười rồi, chẳng lẽ phần chót, nỡ lòng

nào để lão khiêng vác. Xuồng này, thêm nồi chén, dao, củi lung tung,

đâu nhẹ.

Hai người nhìn nhau. Lão lên tiếng trước:

- Cháu tính sao?

Hai Cần hỏi ngược lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.