BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 271

Xem xong, ông Henri Nhan đứng dậy, đem tất cả xấp giấy qua

đồn Lê dương.

- Tôi sẽ trình bày tỉ mỉ. Nhứt định ông quan tư Ca Rê hài lòng. À,

ông thi sĩ ở nán chờ tôi. Biết đâu vào giờ phút chót mình cần thêm bớt

vài chi tiết cho câu chuyện suôn sẻ hơn. Nó thuộc vào hàng chuyện cổ

tích “có thể diện” trên quốc tế đó.

Tôi ngồi chờ. Bà chủ thức giấc, mắng khéo chị ở:

- Nãy giờ sao chị chưa pha cà phê cho ông thi sĩ?

- Thưa, pha luôn...

- Ờ, tôi một ly, nhà tôi một ly.

Dường như bà chủ chẳng chú ý nhiều đến công việc “chạy chọt”

của chồng. Rửa mặt chải tóc xong, bà đến hành lang nói khẽ:

- Ở xứ người, cái gì cũng ngộ. Từ việc quảng cáo kiểu áo kiểu

quần, quảng cáo dầu thơm đến mục chiêm tinh học! Tôi cắt một cái
“bông” trong báo gởi qua giáo sư F.N. nhờ đoán vận mạng giùm, cả

tuần rày sao chưa thấy trả lời. Bên mình... mấy ông thầy Tàu mù đôi

khi đoán khá quá. Như hồi năm kia, hai ba ông mù đều đoán tôi gặp

người chồng giàu có, nhưng chồng tôi sẽ suy sụp vì thời cuộc. Trong

khi đó, ngôi sao của tôi sáng lên!

Cánh cửa sắt ngoài cổng từ từ mở. Ông Henri Nhan chạy nhanh

vào, gương mặt tươi rói:

- Ông quan tư chịu quá. Ngày mai hoặc đêm nay, ổng đi Mốp

Giăng, mình à.

Bà Henri hơi giựt mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.