BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 284

chữ ấy chỉ tạm ghi lại bốn âm thanh khó đọc: “Chu Ngun, Me Nang”,
tên đôi vợ chồng ma quái. Chẳng ai rõ tục lệ đó đã có từ thuở nào. Họ

là hai vợ chồng nên phải chọn hai người lên xác. Xác “lên” nói thứ

tiếng khó hiểu, đòi ăn mắm sống và rau răm. Chủ điền phải xin phép

mướn đất với hai vợ chồng Chúa Ngung, Ma Nương vì mảnh đất hiện

tại, mặc dầu còn bỏ hoang ít nhiều, vẫn thuộc quyền sở hữu của vợ

chồng họ từ ngàn năm trước. Năm đó, sau khi khẩn đất, ông chủ Nhan

đến Mốp Giăng công bố cho ai nấy biết quyền hạn của ông. Nông dân

nhôn nháo lên phảm đối. Để hợp thức hóa về mặt địa bộ đối với nhà

cầm quyền Pháp, ông chủ Nhan mướn lập tức một viên kinh lý để ông

này đến tận Mốp Giăng thi hành việc đạc điền, với sự yểm trợ của bốn

người lính mã tà. Cuộc tranh chấp diễn ra nhưng ông chủ Nhan viện

cớ, đi vắng mặt. Trong khi ấy, viên kinh lý cứ ung dung bố trí “bông

tiêu” đặt ống kính để nhắm, đo đất.

Số nông dân bèn giết heo ăn thề, uống rượu giữa trời. Bỗng nhiên

một cô gái tên là Thừa chạy tới đứng sát vào ống kính để che lại. Viên

kinh lý nói khẽ:

- Con nhà ai kỳ quá vậy. Đi dang ra xa để người ta làm việc... Mấy

chú lính mã tà đâu rồi? Chúng ta cứ thừa hành phận sự do ông Henri

Nhan giao phó, được quan Thống đốc Nam Kỳ chuẩn y.

Một chú lính mã tà nói giọng khiêu khích:

- Cô này mần cái gì ngộ quá ta... Để quan kinh lý nhắm máy. Đi

dang ra. Muốn chồng hả? Chịu làm bé tôi không?

Cô gái quát to:

- Tôi đứng đây hoài, tôi không chịu thua mấy người đâu!

- Cô ăn thua với Tây hả? Thử ăn thua coi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.