BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 41

muốn làm cát bụi ở thôn quê, vun quén cho lúa cho khoai, mấy ai muốn
kiếp sau của mình được làm hột cát bụi đô thành, ngột thở dưới lớp vách
xi-măng cốt sắt, giam hãm trong mùi xăng nhớt?

Thôn quê là đây.

Cứ mỗi trưa thứ bẩy, hành khách của chuyến xe lỡ này sống lại những

phút “lâng lâng chẳng chút trần ai”. Không cần ánh trăng “chênh chếch
bóng chiếu trên rặng tre”. Không cần tiếng hò nhịp, tiếng giã gạo thật đều,
thật nhanh của bản dân ca nào nhẹ nhàng xa đưa cả. Đấy là những câu kinh,
những tiếng chuông, tiếng mõ dành riêng cho kẻ chưa đắc đạo. Dưới ánh
nắng đổ lửa, nhìn những gốc rạ vàng cháy bên đường, khách hồi hương vẫn
nghe hơi hướm của bồng lai tiên cảnh đang len lỏi vào tâm hồn.

Ông “xốp phơ” nói:

- Chạy mau làm gì? Kỳ rồi có ông nọ chạy mô tô mở hết tốc lực 120

cây số. Qua “cua”, ông ta thắng lại thình lình để tránh chiếc cam nhông
trước mặt. Nếu thắng không ăn thì chết. Đằng này, thắng rất ăn. Vì trớn rút
tới bị chặn thình lình, anh ta nhảy nhổm trên xe, cần cổ gật lại, gãy cổ mà
chết tốt. Xe vô chủ nhào lăn nằm dưới ruộng, máy vẫn nổ rầm rầm. Xe
mình chạy như vầy là vừa. Thế nào tối nay mình cũng gặp vợ con... Mấy
thầy đọc nhựt trình không? Tôi có mua một số đây. Đủ hết: tử vi, tiểu
thuyết, tin tức.

Một hành khách với tay cầm tờ báo lẩm bẩm đọc rồi chặp sau nói với

người trên xe:

- Bữa nay có tin này ngộ quá. Nè... con nít chăn trâu giỡn nhau, đứa

làm Ngọc Hoàng, đứa làm ông Địa, đứa làm Thiên Lôi nhè cầm ống quẹt
mà đốt, làm phỏng nặng ông Ngọc Hoàng!

Có tiếng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.