BIỂN CỎ MIỀN TÂY HÌNH BÓNG CŨ - Trang 65

Chòi không vách, tấm lá chằm ngăn đôi. Phía trước là bộ ván ăn cơm,

phía sau là giường ngủ.

Lời ông Phô Nô vang dội trong tâm trí tôi. Năm Lươn là người bí mật,

biết bùa phép. Gẫm ra, tên do thám nào đó báo cáo cũng có lý. Xung quanh
chòi, cây mua, cây lức mọc um tùm. Kế bên chòi, một cái đìa khá sâu, nước
trong leo lẻo phản chiếu ánh nắng trưa. Thềm đìa quá rậm rạp. Rau muống
bò lan tràn. Chuột chạy tới lui như đùa giỡn với mấy con rắn nước đang há
mỏ.

Năm Lươn mở đầu câu chuyện:

- Không mấy khi, cậu lên chòi này chơi. Chắc là cậu muốn nói chuyện

gì bí mật.

Tôi nhớ đến sứ mạng mà ông Phô Nô giao phó. Phải giữ kín mới

được.

- Có gì mà bí mật. Tôi là dân nhậu mà, anh Năm.

Năm Lươn cười nheo mắt, hóm hỉnh:

- Khổ lắm. Vợ tôi cũng chẳng muốn tiếp rước bạn bè. Bà lớn bà nhỏ gì

cũng vậy. Hai bả cho rằng tại tôi ăn nhậu mà tốn kém tiền bạc rồi sanh sứa,
gây thiệt hại cho gia đình. Làm ra bao nhiêu tiền, giao mấy bả giữ, rốt cuộc
tôi còn hai bàn tay không. Muốn mua thêm vài lít rượu uống nhưng khổ
quá, làm sao có tiền? Tôi mua chịu ghi sổ ở tiệm Chệt.

Tôi đi ngay vào vấn đề:

- Anh siêng là một việc nhưng nhiều người siêng như anh mà tại sao

họ thâu huê lợi ít hơn? Nghe đâu anh kéo trúm bá phát bá trúng, mỗi ống
đều có một hoặc hai con lươn chun vô nạp mạng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.