BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 112

ấy mà. Sự thực là…” anh nói thêm, vẻ hơi chán nản. “tôi không thể biết
được nó sẽ phát ra điệu nhạc gì tiếp theo. Tay tôi gảy trên dây đàn, nhưng
đôi khi tôi nghĩ là cây đàn biết tự chơi lấy. Có lẽ,” Fflewddur nói tiếp, “đó
là lý do tại sao Taliesin lại nghĩ rằng ông ấy đã làm ơn cho tôi khi tặng tôi
cây đàn này. Bởi vì khi đến gặp hội đồng Ca sĩ để thi, tôi chỉ có một cái đàn
cũ rích của một ông ca sĩ già nào đó bỏ đi, và tôi chẳng thể làm gì hơn là
gảy tưng tưng mấy bài hát tụng. Tuy nhiên, một người họ Fflam không bao
giờ vạch miệng xem răng con ngựa người ta tặng cho mình cả, hay trong
trường hợp này tôi phải nói là cây đàn hạc mới phải.”
“Điệu nhạc ấy buồn thật.” Eilonwy nói. “Nhưng lạ một điều là nỗi buồn ấy
không làm ta đau khổ. Nó cũng như cảm giác sau khi khóc một trận cho
thoả ấy. Nó làm tôi nhớ đến biển khơi, cho dù tôi đã không ra biển kể từ khi
còn là một cô bé.” Nghe vậy, Taran khịt mũi chế nhạo nhưng Eilonwy
không để ý đến cậu. “Những con sóng xô vào vách đá và nổi bọt, và ở đằng
xa là những đầu ngọn sóng trắng phau, người ta gọi chúng là Đàn Bạch Mã
của Vua Llyr, nhưng thực ra chúng chỉ là những con sóng đang đợi đến lượt
để xô tới mà thôi.”
“Lạ thật,” chàng ca sĩ nói, “bản thân tôi thì lại nhớ tới toà lâu đài của mình.
Nó rất nhỏ và tồi tàn, nhưng tôi mong được thấy lại nó; người ta không thể
lang thang mãi được, các bạn cũng biết đấy. Nó khiến tôi nghĩ rằng có lẽ tôi
nên ổn định trở lại và cố trở thành một vị vua tốt.”
“Caer Dallben với tôi lại càng thân thuộc hơn.” Taran nói. “Khi ra đi, tôi
chưa bao giờ nghĩ nhiều về nó. Giờ thì tôi lại nghĩ tới nó suốt.”
Gurgi, từ nãy giờ vẫn im lặng lắng nghe, liền hú lên một tiếng dài.
“Vâng, vâng, các chiến binh vĩ đại sẽ sớm trở về gian đại sảnh của mình, kể
lại mọi chuyện giữa vô số tiếng cười đùa. Và Gurgi khốn khổ sẽ lại phải
quay về khu rừng đáng sợ để đặt cái đầu yếu ớt của nó xuống ngủ.”
“Gurgi,” Taran nói, “ta hứa sẽ đưa mi về Caer Dallben, nếu chính ta có thể
quay về. Và nếu mi thích, và thấy Dallben đồng ý, mi có thể ở lại đó lâu
chừng nào mi muốn.”
“Ôi, vui sướng biết bao!” Gurgi reo lên. “Gurgi trung thành, chăm chỉ xin
được gửi những lời tạ ơn và lời chúc tốt đẹp nhất. Ồ, vâng, Gurgi dễ thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.