BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 218

phẩm sao?” Ellidyr lạnh lùng nói. “Hãy đi đường của ngươi đi, thằng quản
lợn, và ta sẽ đi đường của ta. Ta sẽ tự mình đến khu đầm lầy Morva. Hãy
đợi ta ở Caer Cadarn.” Ellidyr nói thêm với một nụ cười khinh khỉnh. “Hãy
sưởi ấm lòng can đảm của ngươi bên lò lửa, ta sẽ đem chiếc vạc đến đó.”
Trước những lời ấy của Ellidyr, mắt Taran ánh lên giận dữ. Ý nghĩ về việc
Ellidyr có thể tìm được chiếc vạc khiến cậu không chịu nổi.
“Tôi sẽ sưởi ấm lòng can đảm của tôi trên bất kỳ lò lửa nào mà ngài chọn,
con trai Pen – Llarcau!” Cậu nói to. “Các bạn hãy quay về đi, nếu đó là
điều các bạn muốn. Tôi thật ngốc vì đã nghe theo ý kiến của một cô bé!”
Eilonwy hét lên tức tối. Doli giơ tay lên phản đối nhưng Taran ngăn ông lại.
Giờ đây, khi cơn giận ban đầu đã qua, cậu trở nên bình tĩnh hơn.
“Đây không phải là một trò chơi thử thách lòng can đảm.” Cậu nói. “Tôi sẽ
ngu ngốc gấp đôi, và tất cả chúng ta cũng vậy, nếu để bị kích động bởi một
lời chế giễu vu vơ. Ít nhất đó là điều tôi đã học được từ Gwydion. Nhưng
còn điều này nữa: ngay lúc này Arawn cũng đang tìm kiếm chiếc vạc.
Chúng ta không thể để mất khoảng thời gian cần thiết để đi tìm người giúp.
Nếu hắn tìm được chiếc vạc trước chúng ta thì…”
“Thế nếu hắn không tìm được nó thì sao?” Doli hỏi. “Làm sao cậu biết
được là hắn cũng biết chiếc vạc đang ở đâu? Và nếu hắn không biết thì hắn
sẽ mất bao lâu để khám phá ra điều đó? Cũng phải mất khá lâu đấy, tôi
đoán vậy, ngay cả với lũ Vạc Dầu và Thợ Săn, quái điểu và gì gì đi nữa!
Đằng nào thì chúng ta cũng phải liều lĩnh, bất kỳ tên ngốc nào cũng thấy
được điều đó. Nhưng nếu cậu muốn biết ý kiến của tôi thì sẽ là dại dột hơn
nhiều nếu chúng ta lại đi đâm đầu vào vùng đầm lầy Morva.”
“Và anh, Taran xứ Caer Dallben,” Eilonwy nói, “anh chỉ đang kiếm cớ để
biện hộ cho ý tưởng nông nổi của anh mà thôi. Từ nãy đến giờ anh cứ nói
và nói mà đã quên mất một điều: anh không có quyền quyết định; và cả
ngài cũng không, Ellidyr ạ. Adaon mới chính là người chỉ huy ở đây, nếu
tôi không nhầm.”
Lời nhắc nhở của Eilonwy khiến Taran đỏ chín mặt.
“Xin thứ lỗi cho tôi, Adaon.” cậu nói, cúi đầu xuống. “Tôi không có ý làm
trái lệnh ngài. Quyền quyết định là của ngài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.