BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 220

và biến mất. Một lúc sau, ông quay trở lại, hiện hình rõ ràng và có vẻ hết
sức tức giận, tai ông run lên và ngả sang màu xanh.
“Năm tên Thợ Săn cắm trại trên đỉnh gò.” Ông nói. “Chúng đã dừng lại…
ôi hai cái tai của tôi… dừng lại qua đêm. Nếu loại bột đó có tác dụng thì
chúng ta có thể đi được một đoạn xa trước khi chúng kịp biết ta đã có mặt ở
đây.”
Nhóm bạn bôi lên chân mình và móng ngựa thứ bột đen mà Gwystyl lấy ra
từ trong một chiếc túi mốc meo. Ông ta tỏ ra gần như sung sướng khi Taran
cởi dây buộc Melynlas và dẫn con ngựa ra từ sau bức tường cây gai.
“Tạm biệt, tạm biệt.” Gwystyl nói. “Tôi không muốn phải nhìn các bạn bỏ
phí thời giờ, đó là chưa kể đến cả mạng sống của các bạn nữa. Hôm nay
còn ở đây, ngày mai đã biến mất, và ai có thể làm được gì để thay đổi điều
đó cơ chứ? Tạm biệt. Tôi hi vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau. Nhưng đừng
sớm quá. Tạm biệt.”
Thế rồi khe cửa đóng sập lại. Taran nắm chắc hơn dây cương Melynlas và
nhóm bạn lặng lẽ tiến vào rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.