BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 233

một thảo nguyên mênh mông, trên đó Taran đang chạy qua lớp cỏ cao
ngang vai, tuyệt vọng tìm kiếm đường đi. Trên đầu cậu, một con chim lớn
màu xám đang sải cánh bay tới. Cậu đi theo nó và một lối mòn mở ra dưới
chân cậu. Cậu cũng nhìn thấy xon suối chảy xiết với một phiến đá nhô lên
giữa dòng. Trên phiến đá là cây đàn hạc của Fflewddur, nó tự kêu lên khe
khẽ khi làn gió lướt qua những sợi dây. Thế rồi sau đó Taran lại thấy mình
đang chạy qua một đầm lầy không có đường mòn nào. Một con gấu và hai
con sói đang đuổi theo cậu, nhe nanh muốn xé xác cậu. Kinh hoàng, cậu
đành nhảy xuống một cái ao đen sì, nhưng mặt nước bỗng biến thành đất
cứng. Ba con thú nổi điên gầm lên và nhảy theo cậu.
Cậu giật mình thức giấc, tim đập thình thịch. Đêm vẫn chưa tàn; những tia
sáng bình mình đầu tiên vừa hé lên trên trảng cỏ. Eilonwy cựa mình; Gurgi
khẽ rên trong giấc ngủ. Taran cúi đầu, vùi mặt vào hai bàn tay. Giấc mơ vẫn
còn đè nặng lên cậu; cậu vẫn có thể nhìn thấy cái miệng há ngoác của con
sói và những cái răng trắng nhởn, sắc nhọn. Cậu rùng mình. Cậu biết bây
giờ mình sẽ phải quyết định nên quay về Caer Cadarn hay tiếp tục tìm kiếm
khu đầm lầy Morva. Taran quay sang nhìn Gurgi và Eilonwy vẫn đang ngủ
say bên mình. Chỉ trong có một ngày mà đội quân đã tan tác như lá rụng, và
tất cả bây giờ chỉ còn là một nhóm nhỏ thảm hại, lạc lối và kiệt sức. Làm
sao họ có thể hy vọng tìm được chiếc vạc đây? Taran sợ họ chưa chắc giữ
nổi mạng sống của mình nữa kia; nhưng hành trình đến Caer Cadarn có thể
cũng nguy hiểm không kém gì cuộc tìm kiếm này, thậm chí có khi còn
nguy hiểm hơn nữa kia. Mặc dù vậy, cậu vẫn phải lựa chọn.
Một lát sau, cậu đứng lên và đóng yên cho hai con ngựa. Eilonwy cũng đã
thức giấc và Gurgi đang thò cái đầu rối bù dính đầy cành khô ra khỏi những
nếp gấp áo choàng.
“Nhanh lên.” Taran ra lệnh. “Chúng ta nên lên đường sớm trước khi bọn
Thợ Săn bắt kịp.”
“Chúng sẽ sớm tìm thấy ta thôi.” Eilonwy nói. “Có khi chúng đang nhan
nhản khắp chặng đường từ đây đến Caer Cadarn cũng nên.”
“Chúng ta sẽ đi đến khu đầm lầy,” Taran nói “không phải là Caer Cadarn.”
“Cái gì?” Eilonwy kêu lên. “Anh vẫn còn nghĩ về mấy cái đầm lầy đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.