BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 234

ghét đó sao? Anh thật sự nghĩ chúng ta có thể tìm thấy chiếc vạc sao? Chưa
kể đến chuyện kéo nó về từ bất kì nơi nào nó đang bị giấu nữa. Nhưng…”
Eilonwy nói tiếp, trước khi Taran kịp trả lời, “tôi đoán đó là điều duy nhất
chúng ta còn có thể làm vào lúc này, khi anh đã kéo chúng ta quá sâu vào
cái mớ bòng bong này. Và cũng không thể đoán được Ellidyr có ý định gì
trong đầu. Nếu anh đừng làm hắn ghen tức vì chuyện con ngựa ngu ngốc ấy
thì…”
“Tôi thấy thương hại cho Ellidyr.” Taran đáp. “Adaon từng nói với tôi anh
ấy thấy một con quái vật đen tối đang đè nặng lên vai Ellidyr. Giờ thì tôi đã
hiểu một chút điều anh ấy muốn nói.”
“Tôi ngạc nhiên khi nghe anh nói vậy đấy.” Eilonwy nhận xét. “Nhưng anh
thật tốt vì đã chữa khỏi chân cho Islimach; tôi rất mừng vì anh đã làm thế.
Tôi chắc anh chỉ có ý tốt, và riêng điều đó thôi đã đáng khích lệ rồi. Nó
khiến người ta nghĩ có lẽ anh vẫn còn chút hi vọng.”
Taran không đáp lại, vì cậy vẫn còn thấy lo lắng và sợ hãi, mặc dù những
cơn ác mộng đáng sợ đã mờ nhạt dần. Cậu trèo lên lưng Melynlas; Gurgi và
Eilonwy cưỡi chung Lluagor; và rồi nhóm bạn nhanh chóng rời trảng cỏ.
Taran có ý định hướng về phía Nam, hi vọng nội trong ngày có thể tìm thấy
khu đầm lầy Morva bằng cách này hay cách khác; mặc dù cậu phải tự thú
nhận với mình rằng cậu cũng chỉ có chút ý niệm lờ mờ về độ dài quãng
đường và vị trí cụ thể của khu đầm lầy.
Ngày hôm đó sáng trong, lạnh nhưng khô ráo. Trong khi Melynlas phi nước
kiệu trên mặt đất phủ đầy sương giá, Taran thấy một tấm mạng nhện đọng
sương lấp lánh trên cành táo gai và một con nhện đang bận rộn sửa lại nó.
Taran có thể nhận thấy mọi hoạt động dọc theo con đường mòn xuyên rừng
rõ ràng một cách kỳ lạ. Lũ sóc đang tích trữ lương thực cho mùa đông; đàn
kiến đang cần cù làm việc trong những pháo đài bằng đất của chúng. Cậu
nhìn thấy chúng rất rõ ràng, không phải bằng mắt mà theo một cách mà
trước giờ cậu chưa từng biết. Chính trong không trung cũng có những mùi
vị đặc biệt. Một gợn gió phả tới, lạnh buốt nhưng trong lành, như một ly
rượu lạnh. Taran biết mà không cần nghĩ ngợi gì rằng đó là một cơn gió bắc
vừa nổi lên. Thế nhưng giữa luồng không khí cậu còn nhận thấy một mùi vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.