BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 265

“Hẳn họ đã biến hình lại như cũ rồi.” chàng ca sĩ nhận xét. “Tôi không
tưởng tượng nổi các cô gái xinh đẹp lại ngáy như thế. Không, đó là Orgoch
đấy. Tôi có thể nhận ra âm thanh đó ở bất kì đâu.”
Trong bóng tối tĩnh mịch vẫn còn vương lại của buổi bình minh, nhóm bạn
vội chạy tới chuồng gà, ở đó Eilonwy đánh liều thắp sáng quả cầu của mình
lên. Chiếc vạc ngồi chồm hỗm ở góc của nó, đen sì và dữ tợn.
“Nhanh lên.” Taran ra lệnh, nắm lấy cái quai. “Fflewddur và Eilonwy, nhấc
hai cái vòng ấy; còn Gurgi, nhấc phía bên kia lên. Chúng ta sẽ lôi nó ra và
buộc nó giữa hai con ngựa. Sẵn sàng chưa? Tất cả cùng nhấc nào.”
Nhóm bạn cố sức đẩy một cú thật mạnh, rồi suýt nữa ngã nhào ra đất.
Chiếc vạc không hề xê dịch.
”Nó nặng hơn tôi tưởng.” Taran nói. “Thử lại nào.”
Cậu định chuyển chỗ nắm trên quai. Nhưng tay cậu không rứt ra được. Sợ
điếng người, cậu cố kéo tay ra. Chỉ vô ích.
“Này,” chàng ca sĩ lẩm bẩm, “hình như tay tôi bị dính cái gì thì phải.”
“Tôi cũng thế!” Eilonwy thét lên, cố sức kéo tay mình ra.
“Và Gurgi cũng bị dính vào rồi!” Gurgi khiếp sợ rú lên. “Ôi, đau quá! Nó
không thể cử động được!”

Một cách tuyệt vọng, nhóm bạn đẩy tới đẩy lui, vật lộn với kẻ địch bằng sắt
câm lặng. Taran vặn và giật mạnh tay cho đến khi phát khóc vì kiệt sức.
Eilonwy cũng đã mệt phờ gục xuống, tay vẫn dính vào cái vòng sắt nặng
trịch. Taran lại cố giật ra một lần nữa. Chiếc vạc vẫn giữ chặt cậu. Một
bóng người mặc áo choàng đen hiện ra ở khung cửa.
“Orddu đấy!” chàng ca sĩ kêu lên. “Lần này thì chúng ta chắc chắn bị biến
thành cóc rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.