BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: SÁCH VỀ BỘ BA - Trang 266

Lloy Alexander

Biên niên sử xứ Prydain

Dịch giả: Lê Đức Minh

Chương 14

Ngã giá

Orddu, mắt chớp chớp vẻ ngái ngủ và đầu tóc rối bù hơn bao giờ hết, bước
vào chuồng gà. Theo sau mụ là hai mụ phù thuỷ kia, cũng đang mặc những
chiếc áo ngủ phất phơ, tóc không búi lên mà xoã xượi xuống vai thành
những đám thắt nút rối tung. Họ đã lại có vẻ bề ngoài của những mụ phù
thuỷ già xấu xí, không còn chút gì giống với ba cô gái mà Taran đã thấy
qua cửa sổ. Orddu giơ cao một cây nến đang kêu xèo xèo và chằm chằm
nhìn nhóm bạn.
“Ôi, những con cừu non khốn khổ!” Mụ kêu lên. “Chúng đã làm chuyện gì
thế này? Chúng ta đã cố cảnh báo chúng về cái vạc xấu xa, nhưng đám
ngỗng con ương ngạnh này đâu có chịu nghe. Ôi trời,” mụ buồn bã tặc lưỡi,
“giờ thì những ngón tay bé nhỏ của chúng đã bị dính vào đó rồi.”
“Bà có nghĩ là,” Orgoch nói với một tiếng thì thầm khàn khàn, “chúng ta
nên đi nhóm lửa không?”
Orddu quay sang mụ ta.
“Thôi đi nào, Orgoch.” mụ kêu lên. “Thật là một ý nghĩ kinh khủng. Còn
quá sớm để nấu bữa sáng mà.”
“Không bao giờ là quá sớm cả.” Orgoch lẩm bẩm.
“Nhìn chúng mà xem.” Orddu âu yếm nói. “Nom chúng hoảng sợ mới dễ
thương làm sao! Như những con chim non chưa mọc lông vậy!”
“Bà đã chơi khăm chúng tôi, Orddu!” Taran nói lớn. “Bà biết là chúng tôi
sẽ tìm thấy chiếc vạc, bà biết chuyện gì sẽ xảy ra!”
“Sao, tất nhiên là chúng ta biết, gà con của ta ạ.” Orddu dịu dàng đáp.
“Chúng ta chỉ tò mò muốn tìm hiểu xem các con sẽ làm gì khi tìm thấy nó.
Và giờ thì các con đã tìm thấy nó, và chúng ta đã biết rồi!”
Taran tuyệt vọng cố vật lộn để tự giải thoát mình. Dù khiếp sợ, cậu vẫn
ngẩng cao đầu và nhìn thẳng vào Orddu vẻ thách thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.